Chương 36. "Em tự tại."
Tiệc tùng mặt mũi quán ăn thôn vẫn ko kết đốc, giờ nam giới phái nữ cười cợt thưa sung sướng vọng lênh láng hiên chạy, cơ hội một ô cửa cũng rất có thể cảm biến được ở cơ sung sướng cho tới nhượng bộ nào là.
Bạn đang xem: anh ấy sao có thể thích tôi
Giọng nam giới thảm thiết cơ hát hoàn thành một bài bác, nỗ lực mic thưa một câu khôi hài gì cơ, cả chống tiếng ồn, giờ cười cợt rộng lớn đến mức độ chuẩn bị làm vỡ tung tan ô cửa đối lập.
Chỉ là những náo sức nóng cơ cơ hội một ô cửa, còn bọn họ như bị nhét vào một trong những lớp domain authority rỗng dày cộp, nghe dường như xa xôi vời, hỏng ảo.
Mạnh Sơ Vũ nỗ lực điện thoại cảm ứng, nghe Trần Hạnh vô điện thoại cảm ứng yên ủi, nghe giờ đập bàn ở đối lập, nghe giờ bão lùa ngoài hiên, cảm xúc toàn bộ những tiếng động này đều tới từ một toàn cầu không giống.
Đến tận khi Trần Hạnh phiền lòng đựng cao giọng: "Mạnh Sơ Vũ, sao ko thưa gì, ngươi ko có gì đấy chứ?"
Cô mới mẻ như bị kéo về thực tế, một đợt nữa nhìn trực tiếp vô người trước mặt mũi.
Mạnh Sơ Vũ nhìn Chu Tuyển đang được yên ắng đứng ngoài cửa ngõ, thưa với mặt mũi cơ năng lượng điện thoại: "Lát nữa thì thầm tiếp với ngươi, khu vực tao với khách hàng."
Bàn tay rũ bên cạnh hông của Chu Tuyển lừ đừ rãi cuộn chặt lại.
Mạnh Sơ Vũ cụp máy, vuốt tóc cái bên trên trán: "Muộn thế này rồi, sếp Chu thám thính tôi với việc gì?"
"Mạnh Sơ Vũ, anh ham muốn -"
Xem thêm: ông trùm giải trí bí mật cưng chiều cô vợ ngốc ngọt ngào
Chu Tuyển thưa được 1/2 thì tạm dừng, thứ tự thứ nhất vô đời cảm biến được bố trí kể từ ngữ lại là một trong những việc trở ngại cho tới thế, cứ như tiếp tục lật tung thám thính tìm kiếm vào cụ thể từng kể từ ngữ tuy nhiên ko thể tìm kiếm ra kể từ nào là thích hợp.
"Muốn van nài lỗi tôi à?" Mạnh Sơ Vũ cười cợt cười cợt, "Không cần tôi tiếp tục thưa ko có gì rồi à?"
"Anh ham muốn phân tích và lý giải lại với em lời nói hồi sáng sủa."
"Ồ, thưa hoàn thành rồi ăn năn hận hả? Vậy anh phân tích và lý giải cút, tôi nghe demo coi." Mạnh Sơ Vũ gật gật đầu.
Rõ ràng cô tiếp tục nốc rượu, giọng khàn cút lênh láng chật vật, một giây trước còn tức dỗi đùng đùng, giờ phía trên giọng điệu lại điềm đạm kỳ lạ thông thường.
Còn anh, rõ nét ăn vận chỉnh tề, được thêm ưu thế độ cao nhìn kể từ bên trên xuống, tuy nhiên đứng trước mặt mũi cô lại tương tự một kẻ nhu nhược, thông thường mọn.
"Mạnh Sơ Vũ, tối qua chuyện anh không thật chén, anh suy nghĩ em bị nạt nộ sợ hãi nên mới mẻ thưa câu cơ, anh van nài lỗi, anh sai rồi."
Xem thêm: chiến thần điện hạ
Mạnh Sơ Vũ ngẩn người rồi chợt cười: "Anh ăn thưa khéo thiệt đấy, trái ngược cần gì rồi cũng rất có thể phân tích và lý giải, người đích thị mãi mãi là anh, còn người sai vừa vặn hoặc lại là tôi. Làm sao mới mẻ rất có thể ăn thưa tài tình được như anh vậy, là vì trước từng thứ tự thưa gì đều nhằm lại cho bản thân đàng tháo lui à, tương tự thứ tự ở nện trang suối nước rét hồi Quốc khánh ấy?"
Ánh đôi mắt Chu Tuyển cứng lại.
Giọng điệu của Mạnh Sơ Vũ ko hề hung hăng, thậm chí còn còn tồn tại chút dịu dàng êm ả khác hoàn toàn bình thường: "Nhà anh cũng chẳng xẩy ra chuyện gì đích thị không? Tôi cũng vừa vặn mới mẻ suy nghĩ thông trong cả. Anh giả dối chất lượng lắm, tuy nhiên anh cũng từng nghe mẩu chuyện 'Sói tới' rồi đích thị không? hầu hết thứ tự như thế rồi, ko cần phí thời hạn kể chuyện mang lại tôi nghe nữa đâu."
Bình luận