bà lục lại cho tôi leo cây

Nhìn sắc mặt mũi white bệch của Lý Tang Du, Lục Huyền Lâm ko chút thương xót tuy nhiên mỉa mai: “Sao chứ, vờ vĩnh thực hiện thánh phái nữ à?”

Từng chữ từng lời nói giá buốt lùng xuyên qua quýt màng tai của Lý Tang Du, cô ko thưa tiếng này không còn.

Bạn đang xem: bà lục lại cho tôi leo cây

Lý Tang Du ngơ ngẩn coi khuôn mặt mũi thực hiện gục ụp biết bao cô nàng ở trước mặt mũi, chỉ bản thân cô mới nhất hiểu rằng ẩn sâu sắc bên dưới khuôn mặt mũi say đắm người này là một trong trái ngược tim tiết giá buốt biết từng nào.

Cô bước đi vào trong nhà bọn họ Lục đang được 2 năm rồi, tuy nhiên đãi ngộ còn ko vì như thế cả một người hùn việc nữa là.

Nếu ko cần thứ tự này ông cụ Lục đòi hỏi trong tầm nửa năm cần đem con cháu bế bồng thì Lý Tang Du cô vẫn là một trong người bên phía ngoài thì vinh quang, vô căn nhà thì được gán mang đến dòng sản phẩm mác hữu danh vô thực “Mợ Lục” !

Trong đôi mắt anh tiềm ẩn sự ghét bỏ bỏ: “Cô thiệt sự nhận định rằng tôi mong muốn động vô loại bạch liên hoa tuy nhiên gan ruột rắn rết như cô sao? Hôm ni tốt nhất có thể là cô rất có thể mang bầu được chuồn, tôi không tồn tại hào hứng cần động vô cô đợt nữa đâu.”

Lý Tang Du vẫn còn chưa kịp phản xạ thì Lục Huyền Lâm tiếp tục đè cô xuống.

Ngày bữa sau, Lý Tang Du đau nhức phanh đôi mắt đi ra, cả cái nệm rộng lớn chỉ mất từng bản thân cô.

Cô cười cợt nhạo phiên bản thân ái, vốn liếng là cô Lục hữu danh vô thực lại rất có thể ngủ bên trên cái nệm này một tối, cô nên cảm thẩy vô cùng “vinh hạnh” đi!

Sau Khi tiến công răng tắm kết thúc thì cô trở lại lầu.

Phòng khách hàng vẫn tương tự như thông thường ngày, người hùn việc vẫn tất bật việc làm của tớ, Lục Huyền Lâm đang được lừ đừ rãi bữa sáng, Lý Tang Du xuất lúc này cũng chẳng ai nhòm ngó cho tới.

Lý Tang Du tiếp tục quá thân quen với điều này nên cũng chẳng chú tâm gì, chuồn trực tiếp cho tới cửa ngõ rộng lớn.

“Ngồi xuống!”

Mệnh mệnh lệnh bất thần khiến cho bước đi Lý Tang Du khẽ khựng lại: “Tôi ko bữa sáng.”

Cô ko thể nằm trong ngồi bữa sáng với Lục Huyền Lâm được, đấy là đòi hỏi quan trọng của Lục Huyền Lâm. Cho nên Tính từ lúc khi bước đi vào trong nhà bọn họ Lục cô đều tự động bữa sáng ở vô chống riêng rẽ của tớ.

“Tôi ko quan hoài cho tới sinh sống bị tiêu diệt của cô ấy, Tính từ lúc thời điểm ngày hôm nay trở chuồn, từng buổi sớm đều cần nốc canh té bầu mang đến tôi.”

Canh té thai?

Lý Tang Du âm thầm cười cợt giá buốt trong tim, chính vậy, lúc này cô được coi như thể trân bảo rồi, thưa ko chừng vô bụng tiếp tục mang bầu rồi cũng nên, cần bồi té vừa được.

Lý Tang Du con quay quay về mặt mũi bàn ăn, vậy chén canh white color sữa bên trên bàn lên, một ngụm tiếp tục nốc không còn cả chén.

Trước sư ni ko khi nào kháng lại khẩu lệnh của Lục Huyền Lâm, chỉ mất như vậy cô mới nhất rất có thể bình yên lặng vô sự sinh sống qua quýt ngày ở điểm này.

Hai năm trời yên lặng biển cả lặng đã trở nên ông cụ Lục thực hiện mang đến khơi dậy, cho tới nỗi tối qua quýt đã trở nên lăng nhục cho tới thế.

“Tôi rất có thể chuồn được rồi chứ?” Giọng điệu của Lý Tang Du trước sau vẫn hững hờ, không tồn tại chút xúc cảm này vô bại liệt.

Lục Huyền Lâm mới nhất liếc mắt coi Lý Tang Du , sản phẩm lông mày khẽ nhíu lại: “Thái chừng này của cô ấy là sao hả?”

Lý Tang Du hạ mi đôi mắt, trầm khoác.

Đây là thái chừng thân thuộc của cô ấy, thưa nhiều thì sai nhiều, kiệm tiếng mới nhất là thượng sách.

“Ngồi xuống!”

Lý Tang Du ko thưa tiếng này, ngồi xuống kề bên Lục Huyền Lâm.

“Ăn không còn chuồn.”

Xem thêm: truyện mật ngọt trong tim anh

Trước mặt mũi Lý Tang Du đem bao nhiêu đĩa bánh ngọt tinh xảo, 1 phần không nhiều nếu không muốn nói là rất ít, tuy nhiên đủ chất thì một vừa hai phải đầy đủ.

Cô vậy đũa lên lặng lẽ tuy nhiên ăn.

Lần trước tiên ngồi ở căn chống ăn rộng lớn thế này bữa sáng, cô cảm nhận thấy xa xôi kỳ lạ, quan trọng trước mặt mũi còn tồn tại một người nam nhi mặt mũi giá buốt ngồi ở bại liệt.

Một bữa sáng sủa lặng lẽ cứ như vậy tuy nhiên kết đôn đốc.

Lúc Lý Tang Du bịa đũa xuống, tiếp tục buộc mồm tâm sự một câu: “Tôi mong muốn van lơn nghỉ ngơi luật lệ tía ngày.”

“Làm gì?”

“Tôi mong muốn cho tới TP. Hồ Chí Minh C lần một người.”

“Ầm!” Lục Huyền Lâm đập tay xuống mặt mũi bàn đá đá hoa, gào lên: “Lý Tang Du , tôi còn ko bị tiêu diệt tuy nhiên cô tiếp tục mong muốn đi tìm kiếm người dự bị rồi sao?”

Âm thanh đùng một phát vang lên khiến cho cho tất cả những người hùn việc mới nhất dọn kết thúc chén đũa sẵn sàng mang theo bị hăm dọa mang đến khiếp hãi, người hùn việc trượt tay, cả gò chén đĩa lạch cạch rơi không còn xuống khu đất, rơi vỡ nát nhừ vụn.

Các miếng gốm cất cánh rải mọi chỗ, trượt qua quýt phần chân bên phía ngoài cái váy văn phòng, vô thông thoáng chốc tiếp tục xuất hiện nay chỗ bị thương, khiến cho tiết trào đi ra không ngừng nghỉ.

Cô vẫn điềm đạm lôi ra bao nhiêu tờ khăn giấy tờ, vệ sinh sạch sẽ vết tiết kết thúc thì đứng lên lặng lẽ tách chuồn.

Sao cô lại phanh mồm van lơn anh nghỉ ngơi luật lệ chứ? Bị điên rồi sao?

Người dự bị? Lý Tang Du cô mới nhất là dự bị hữu danh vô thực trên đây này, là dự bị của đứa em gái nằm trong phụ vương không giống u thương hiệu Lý Uyển Khanh .

Nhìn bóng sườn lưng tách chuồn của Lý Tang Du , đột nhiên Lục Huyền Lâm đem chút ngơ ngẩn.

Cả TP. Hồ Chí Minh A đều đã biết sự kiêu ngạo của Lý Tang Du , trước lúc cô lấy ck, tiếp tục đem biết từng nào dòng họ giẫm nát nhừ cả bậc thềm căn nhà bọn họ Lý, tuy nhiên cô cũng ko thèm ngó cho tới, vô bại liệt đem mọi người bọn họ Lục.

Nhân khi tình hình tài chủ yếu của Lý Thị rớt vào trở ngại, Lục Huyền Lâm hùn Lý Thị băng qua trở ngại với ĐK cần cưới được Lý Tang Du.

Anh cưới cô một phía là nhằm trả thù oán Lý Uyển Khanh đến giờ vẫn ko rõ rệt tung tích, mặt mũi nữa là vì như thế nhằm tiêu diệt sự kiêu ngạo của Lý Tang Du.

Anh đó là mong muốn người sử dụng cả đời này nhằm thực hiện hao sút không còn thanh xuân của Lý Tang Du, giũa sút chuồn sự kiêu ngạo của cô ấy, tạo nên cô cô độc cả đời.

Nhưng cho tới thời điểm ngày hôm nay, Lý Tang Du trước mặt mũi vẫn kiêu ngạo cho tới vậy, vẫn ko coi anh đi ra gì.

Mặt sàn nhẵn nhẵn vẫn còn đấy đánh dấu vệt tiết, là kể từ bên trên chỗ bị thương ở chân của Lý Tang Du rơi xuống.

Lục Huyền Lâm khẽ cau ngươi, cô ko biết nhức sao? Một người kể từ nhỏ đang được nâng như trứng hứng như hoa, lại rất có thể nhịn được chỗ bị thương còn đang được chảy tiết sao?

Lúc Lý Tang Du bước đi thoát khỏi cửa ngõ, người đàng sau đợt nữa khẽ gầm lên: “Quay lại!”

Lý Tang Du đợt nữa giới hạn bước đi, tuy nhiên lại không xoay đầu lại.

“Máu của cô ấy thực hiện dơ sàn căn nhà rồi, mau vệ sinh sạch sẽ đi!”

Lý Tang Du vô cùng thản nhiên rút khăn giấy tờ kể từ vào trong túi đi ra, cúi người vệ sinh sạch sẽ vết tiết bên trên chân, tiếp sau đó mới nhất con quay người lại vệ sinh chuồn vết tiết bên trên sàn.

Xem thêm: về bên em khi đêm đã tận

“Cô mong muốn cho tới TP. Hồ Chí Minh C bắt gặp ai?”

“Người dự bị!” Tay Lý Tang Du vẫn ko tạm dừng.

“Đồ tiện nhân căn nhà cô!” Lục Huyền Lâm bị chọc tức giận cho tới đỉnh điểm, nhanh chóng chân đặt chân vào tóm lấy cánh tay Lý Tang Du rồi nhấc lên.