Bọn chúng ta nghỉ dưỡng ở trong nhà trọ một tối.
Mưa to tát cho tới nửa tối thì ngừng, Chắn chắn nhằm ngày ngày tiếp theo người xem dậy thiệt sớm.
Bạn đang xem: cậu ôm tôi một chút
Chủ căn nhà trọ mới mẻ nhắn tin cậy thưa tiếp tục nhằm đàn bà cho tới lấy khóa xe, Lương Túc Niên rời khỏi ngoài ban công liếc đôi mắt nom xuống bên dưới lầu, một cô nhỏ nhắn đem áo lông red color đang được ngồi xổm ở bên dưới tê liệt nhàm ngán coi loài kiến dọn căn nhà.
Vừa khi hắn cũng vệ sinh xong xuôi, xoay người sẵn sàng xuống lầu lại vấp cần Tạ Gia Nhiên cũng vừa vặn thay cho trang bị xong xuôi rời khỏi.
Đối phương nhấc mí đôi mắt lên liếc nom hắn, lại cực kỳ nhanh chóng buông xuống.
Giơ mu bàn tay lên dụi hai con mắt lênh láng tơ ngày tiết, thoạt nom như ko tỉnh táo, từ đầu đến chân mệt rũ rời buồn buồn chán ỉu xìu.
Lương Túc Niên giơ tay xoa xoa đầu cậu, ép xuống một cọng tóc vểnh lên: "Làm sao rồi, tối trong ngày hôm qua ngủ ko ngon à?"
Tạ Gia Nhiên thả tay xuống, nghĩ về âm thầm đâu riêng gì là ngủ ko ngon, chính vì người này tê liệt, cậu gần như là thất lạc ngủ cả một tối.
Nhưng tuy nhiên há mồm đi ra lại là câu vấn đáp phủ định: "Không cần, chỉ thiếu hụt ngủ thôi."
Lại căn vặn Lương Túc Niên: "Cậu mong muốn xuống bên dưới sao?"
"Ừm." Lương Túc Niên quơ quơ cái khóa xe nhập tay: "Con gái gia chủ trọ tiếp đây, tôi xuống trả khóa xe."
Hắn chỉ tay xuống bên dưới lầu nói: "Đó, ở vị trí tê liệt."
Tạ Gia Nhiên thuận theo phía hắn chỉ, cô nhỏ nhắn đem áo lông đỏ lòe tiếp tục ngán mà đến mức chính thức lấy cành lá thô nghịch tặc bao nhiêu con cái loài kiến .
Cậu nói: "Tôi nằm trong xuống với cậu lên đường."
Xem thêm: yêu thương lạc về nơi anh
"Được."
Cô nhỏ nhắn nằm trong lắm cũng chỉ tầm 8 tuổi hạc, đôi mắt to tát, má đỏ lòe hồng hào, khuôn mặt tròn xoe xoe, khi lườm người tao cũng vô nằm trong dễ thương.
"Chờ những anh lâu lắm rồi nha, những anh thiệt chây lười biếng, muộn như thế mới mẻ tách chóng."
"Xin lỗi nha, chuyến sau chắc chắn tiếp tục dậy sớm."
Lương Túc Niên vì như thế nhằm phối phù hợp với độ cao của cô ý nhỏ nhắn tuy nhiên tự động giác ngồi xổm xuống trước mặt mũi nhỏ nhắn, há đi ra khóa xe trong tim bàn tay: "Cầm cẩn trọng nha, chớ nhằm rơi thất lạc."
"Còn lâu nha, em trước đó chưa từng thực hiện rơi khóa xe đâu."
Cô nhỏ nhắn nhặt lấy khóa xe trong tim bàn tay hắn, cẩn trọng chứa chấp nhập vào bâu áo, tráng lệ thuật lại tiếng tía ba nói: "Lát nữa những anh nép dọn xong xuôi là hoàn toàn có thể lên đường luôn luôn, ghi nhớ cần đóng góp kỹ cửa ngõ lại, không nhất thiết phải nhằm ý cho tới rác rưởi thải, giữa trưa sẽ có được người qua quýt trên đây vệ sinh."
Lương Túc Niên mỉm cười híp mắt: "Được, tiếp tục biết, cảm ơn cô gia chủ trọ."
"Không cần thiết khách hàng sáo." Giọng cô nhỏ nhắn còn đem khá sữa, lanh lảnh êm êm tai: "Không còn chuyện gì nữa thì em lên đường nha, các bạn trai em còn đang được hóng ở bên phía ngoài trên đây."
"Bạn trai? ? ?"
Xem thêm: đọc truyện miễn phí
Lương Túc Niên quá bất ngờ oa một tiếng: "Lợi sợ hãi như thế sao cô căn nhà nhỏ, em cũng có thể có các bạn trai sao?"
"Đương nhiên."
Cô nhỏ nhắn đắc ý hất cằm lên: "Chúng em đã và đang từng hít nhẹ nhàng rồi nha."
Bình luận