công lược cố chấp cuồng

                                    
                                              

Edit+Beta: Đặc Lôi Tây

"Trường Ninh Công chúa mạch tượng ổn định tấp tểnh, nước ngoài trừ việc khung hình phân phát rét bởi Hàn hoa độc, không hề hiện tượng gì không giống thường", gian tham ngoài, thái hắn kính cẩn coi vị Quốc sư trẻ em tuổi hạc trước đôi mắt, "Theo như lời nói Quốc sư, Trường Ninh Công chúa quên mất mặt một không nhiều việc, chỉ lưu giữ rõ rệt thơm ước với ngài, hoàn toàn có thể là... triệu bệnh của mất mặt trí nhớ"

Bạn đang xem: công lược cố chấp cuồng

Dù là 1 trong người xúc cảm đạm mạc như Bùi Khanh, nghe vậy đều cần thấy đem chút không thể tinh được, "Mất trí nhớ?"

"Vâng", thái hắn gật đầu, "Con người nếu như gặp gỡ cần kích ứng quá to, trong tâm địa ko thể đồng ý được, ý thức tiếp tục chọn lựa cách quên đoạn ký ức này chuồn. E rằng tình huống của Trường Ninh Công chúa cũng thế..."

Nói cho tới phía trên, thái hắn nhấp lên xuống đầu khẽ phàn nàn một giờ.

Việc Trường Ninh Công chúa ưu tiên Phò mã, toàn kinh trở nên đều biết rõ.

Hiện bên trên Phò mã không chỉ mưu mẹo phản, hắn còn tận dụng, hạ độc Trường Ninh Công chúa. Ngay cả phái đẹp tử thông thường còn ko đồng ý nổi, huống chi là 1 trong Công chúa kể từ nhỏ được thiên vàn sủng ái chứ.

Bùi Khanh khá rũ đôi mắt, quên mất mặt sao?

"Còn hoàn toàn có thể lưu giữ lại không?", hắn căn vặn.

Thái hắn khá nhíu mi, khó khăn xử thưa, "Hạ quan lại cũng không đủ can đảm thưa trước, tuy nhiên coi hiện tượng của Trường Ninh Công chúa, có lẽ rằng tiếp tục hoàn toàn có thể lưu giữ lại, đơn giản... phần trăm rất rất nhỏ"

Bùi Khanh như suy tư gì cơ.

"Quốc sư, đem cần thiết report mang lại Thánh thượng ko ạ?", thái hắn nhỏ giọng căn vặn.

Bùi Khanh trả hồn, "Không cần"

"Quốc sư?"

"Thánh thượng long thể ko khỏe mạnh, ko thể Chịu đựng nổi kích động", Bùi Khanh coi thái hắn, "Ta đều sở hữu đo lường cả"

Xem thêm: truyện mật ngọt trong tim anh

Thái hắn tất tả gật đầu đáp vâng, sau khoản thời gian nhằm lại toa dung dịch ngay tắp lự xoay người tách chuồn.

Đến tận Khi nhập chống không hề ai, Bùi Khanh mới nhất chậm trễ rãi ngước đôi mắt, "Người đâu"

Hạ nhân nhanh gọn tiến thủ nhập, "Quốc sư"

"Việc thời điểm hôm nay vô cùng ko được nhằm lộ ra"

"Thưa vâng", hạ nhân tất tả thưa.

Bùi Khanh vực lên.

Khương Phỉ nếu như thiệt sự gạt bỏ vượt lên trước khứ, vì vậy... tiếp tục rất rất tiện mang lại hắn.

Y hoàn toàn có thể tùy ý che đậy nặn cô trở nên cỗ dáng vẻ mình đang có nhu cầu muốn, quả đúng là ông trời canh ty hắn.

Chỉ kinh cô đang được cố ý lấp liếm diếm gì cơ, hắn cần được test một phen.

Nghĩ cho tới phía trên, Bùi Khanh xoay người trở lại chống, Khương Phỉ vẫn ngồi bên trên nệm, làn tóc thâm như tơ lụa xõa hâu phương sườn lưng, cô khoác áo nhập white color, đang được ngơ ngẩn ôm đầu gối, ánh nhìn xanh ngắt.

Nghe thấy tiếng động, cô ăm ắp vẻ u ám và sầm uất coi hắn căn vặn, "Rốt cuộc tiếp tục xẩy ra chuyện gì?"

Xem thêm: chiến thần điện hạ

Bùi Khanh coi cô, "Công chúa còn lưu giữ bản thân là ai không?"

Khương Phỉ nhíu mi, "Ta ko chẳng cần kẻ ngốc"

Bùi Khanh mỉm cười nhạt nhẽo, lại căn vặn, "Vậy Công chúa đem lưu giữ rõ rệt, trước lúc bản thân mê man tiếp tục xẩy ra chuyện gì?"