eo thon nhỏ truyện

                                    
                                              

Editor: Trà Đá.

Nghe được kể từ “Đứng nhất”, Lục Trì giương đôi mắt coi thông thoáng qua chuyện.

Bạn đang xem: eo thon nhỏ truyện

Một cô nàng đem đồng phục dường như rộng lớn thùng thình ở đối lập, khá tự do, vẫn ko thể tủ cút được loại eo nhỏ gần đầy bắt tay.

Ánh đôi mắt anh nhận xét.

Thấy anh quan sát về phía này, Đường Nhân ý vị sâu sắc xa xôi rằng vì chưng khẩu hình miệng: Tiểu rằng thi công.

Lục Trì ngay tức thì đỏ ửng mặt mày, lùi về đàng sau một bước nhỏ, tiếp sau đó tương tự như bị ai tê liệt xua đuổi bám theo, chạy như cất cánh thoát ra khỏi chống nhà giáo.

Tiếng tạm dừng hoạt động chống nhà giáo khôn xiết nhẹ nhõm, khiến cho trong trái tim Đường Nhân than vãn một giờ đồng hồ.

Bộ dáng vẻ tê liệt thiệt làm cho cô xao xuyến vô nằm trong.

“… Lần này là hiểu nhầm thôi, thông thường kết quả của Đường Nhân rất tuyệt, thủ thuật là sự ko thể nào là, thầy giáo Hoàng cũng ko cần thiết nhằm trong trái tim, phen sau chắc chắn sẽ không còn xẩy ra việc như thế nữa.”

Lâm Nhữ êm ả mang đến phía Đường Nhân: “Đường Nhân, em xin xỏ lỗi thầy giáo Hoàng cút.”

Hoàng Mẫn cũng có thể có chút lúng túng, cho dù sao cô tớ cũng mới mẻ mang đến trên đây tiếp tục gặp gỡ nên trường hợp này: “Cũng vì thế cô coi lầm, ko cần thiết xin xỏ lỗi đâu, từng chuyện đơn giản hiểu nhầm. Bây giờ còn đang được đánh giá, mau quay trở lại thực hiện bài xích cút.”

Hoàng Mẫn đang dần nhập cơn khó tính, cô tớ mới mẻ đem kể từ ngôi trường Nhất Trung lại trên đây, ngôi trường dân lập trả chi phí lương lậu rất rất cao, vì thế ko thể khiến cho ồn ào được. Lại thấy mái ấm nhiệm ăn ở với Đường Nhân rất rất êm ả, chắc chắn là là ko thông thường.

Xem thêm: tôi có thể làm gì chứ tôi có phải con người đâu

Hai người rằng cút rằng lại, ca tụng ngợi cho nhau.

Tâm tư của Đường Nhân tiếp tục sớm cất cánh cút mất mặt rồi, không hề tâm trí nhằm nghĩ về cho tới chuyện này.

Hoàng Mẫn thấy vẻ mặt mày cô không tồn tại bộc lộ gì, lặng lẽ cắm răng, fake tạo ra đẩy cô rời khỏi ngoài: “Mau trở lại lớp thực hiện bài xích đánh giá cút, thời hạn không hề nhiều nữa, bài xích thi đua của em cô tiếp tục thu muộn một chút ít.”

~

Sau Lúc quay về chống thi đua thì thời hạn thi đua chỉ từ dư lại mươi bao nhiêu phút, bài xích thi đua nhanh gọn được thể hiện, sau cuối đem kệ ghi chép đại mang lại hoàn thành.

Đối nghịch ngợm với bài xích thi đua với chữ của Đường Nhân, thì nhập đầu cô đều là khuôn mặt mày ngượng ngập thùng căng thẳng mệt mỏi của Lục Trì.

Bộ dáng vẻ tê liệt thiệt sự rất rất phù hợp khẩu vị của cô ý.

Cô cảm hứng phiên bản thân mật lạnh lẽo lùng mươi bao nhiêu năm sau cuối cũng có thể có điểm xao động.

Nếu phen đánh giá phân lớp phen trước cô ko vứt thi đua, thì lúc này tiếp tục rất có thể học tập nằm trong lớp bất ngờ với anh rồi, nhiều thời cơ thân mật và gần gũi rồi.

Xem thêm: cưới nhầm chồng hào môn

Lục Trì coi cao ráo thích mắt như vậy, chắc chắn là với không ít người nhằm ý.

Đường Nhân tâm trí yêu thích, tuy nhiên tiếp cho tới thi đua hoàn thành cho tới trưa, mặc dù thế lại ko hề thấy bóng hình anh, đành nên nhằm người không giống đi kiếm.

Rất nhanh chóng tiếp sau đó, Vu Xuân trở lại báo cáo: “Lộc Dã ở lớp sát bên với rằng, Lục Trì đem kể từ Nhất Trung qua chuyện, tính cho tới thời điểm hôm nay mới mẻ cho tới trên đây được một tuần, đúng khi chị bị đình chỉ học tập nên ở trong nhà, không chỉ có thế phen trước băng qua kỳ thi đua, đứng nhất toàn ngôi trường.”