Chương 3: Lần Đầu Giận Dỗi
Buổi tối trời quang quẻ mây tạnh,sau khoản thời gian bữa ăn Nhược Hy ngay lập tức đi ra Sảnh trước, hóng không tồn tại ai cô mới mẻ ra phía bên ngoài hóng bão táp..
Lúc cô tới trường về với theo đòi u cút khu chợ nên chẳng rõ ràng Mạc Y Phàm với về mái ấm ko..
Nhìn vô chỉ thấy mái ấm cửa ngõ rỗng quơ,các cụ mái ấm vẫn cút công tác làm việc ko về..
Bỗng nhiên Nhược Hy thấy bi cảm mang lại Mạc Y Phàm..Giàu quý phái, sinh sống vô nhung lụa tuy nhiên đơn độc và thiếu hụt sự êm ấm chất vấn sao Mạc Y Phàm ko hề tựa như các đứa con trẻ bởi vì tuổi hạc..
Nhược Hy vô cùng quí khu vực vườn này, to lớn thông thoáng đảng, cô ngồi bên trên xách đu khí trời ngày hôm nay khá dễ chịu và thoải mái..
Khi ngấc mặt mũi lên ham muốn coi khung trời một chút ít lại bất giác trông thấy Mạc Y Phạm đang được đứng ở hiên chạy Sảnh thượng..
Mà kinh ngạc là anh đang dần coi ngay lập tức cô..
Hai má Nhược Hy ửng hồng,vừa vặn mới mẻ nhổm chân ham muốn chuồn vô vô..
Không ngờ Mạc Y Phàm thưa vọng xuống..
- " Tại yên tĩnh bại..?"
- ".........."
Nhược Hy cứng ngắt chẳng dám động che..
Chưa lênh láng một phút đem Y Phàm cỗ dáng vẻ thư thả với ăn mặc quần áo đem ở trong nhà trở xuống...
Tóc anh nhịn nhường như mới mẻ gội, rũ xuống khuôn mặt mũi đẹp tươi bại, hài hòa trở thành dễ dàng ngay sát rộng lớn một chút ít..
Anh vô cùng bất ngờ bước tới ngồi xuống ghế chao,Nhước Hy nhích người sát cạnh..
Cười gượng gạo..
- " Có..với chuyện gì sao..?"
Anh bắt chéo cánh giò, nghiên mặt mũi để ý Nhược Hy, áo ngủ hình kity color hồng dễ thương và đáng yêu,tóc cũng mới mẻ gội xả thả sau sườn lưng..Tóc của cô ý vừa vặn đen ngòm lại dày mượt..
Không hiểu sao Mạc Y Phàm vô cùng ham muốn va vấp vô..
Anh nháy đôi mắt..
- " Cậu vô cùng kinh hồn Tôi..?".
Nhược Hy bộp chộp nhấp lên xuống đầu mỉm cười lấy lòng..
- " Làm..làm những gì với..Cậu đâu nên hổ dữ tuy nhiên Tớ lại kinh hồn.."
Tuy thưa mặc dù thế tiếng thưa lại láp bấp tố giác ko ích tiếng ko trung thực của cô ý..
Mạc Y Phàm ko hoạnh hoẹ,môi anh nhếch nhẹ nhàng..Anh ngả người đi ra sau coi lên trời lênh láng sao..
Nhược Hy với chút quẩng bách thấy anh yên lặng cô lăm le thưa chúc ngon giấc, rồi trở về chống, thời điểm hiện tại Mạc Y Phàm bất thần lên giờ đồng hồ..
- " Ba u Tôi thưa.Họ ko về được"
Nhược Hy nhíu mi lại suy nghĩ đi ra gì bại cô tương đối nhướn người..
- "Thế là sinh nhật phụ vương anh..?"
- " Đúng vậy..Tôi chỉ rất có thể chúc qua chuyện điện thoại cảm ứng thông minh.."
Không hiểu sao Lúc thưa tiếng này Nhược Hy phân phát hiện tại giọng Mạc Y Phàm như đứa con trẻ bị quăng quật rơi vậy..
Rất xứng đáng thương..
Nhược Hy ko biết yên ủi làm thế nào,tâm lý một chút ít cô ham muốn lên giờ đồng hồ yên ủi anh..
Tiếng chuông điện thoại cảm ứng thông minh lại vang lên cắt theo đường ngang việc lăm le thực hiện của cô ý.
Là của Mạc Y Phàm..
- " Nghe.."
- "............."
Chẳng rõ ràng đầu mặt mũi bại thưa gì,vô cùng nhanh chóng tiếp tục nghe Mạc Y Phàm vấn đáp...
- " Được..Tôi cho tới ngay lập tức.."
Nói rồi anh nhanh gọn lẹ vực lên..
Nhược Hy tương đối ngấc người,tối thế này anh còn ham muốn cút đâu..
- " Này cậu đi dạo à..? "
Bước chân chựng lại Mạc Y Phàm tảo người bắt được sản phẩm lông mày Nhược Y tương đối chau nhẹ nhàng,khuôn mặt mũi bầu bỉnh xinh rất đẹp thơ ngây lộ vẻ ko vui vẻ..
- " Ừ.."
Anh vấn đáp bởi vì giọng mũi..
Nhược Hy vực lên nhâm nhẩm..
- " Tối thế này cậu còn ham muốn cút đâu..?"
Chưa đợi Mạc Y Phàm vấn đáp cô bước tới ngay sát anh,ko biết mang ra đâu mạnh mẽ chu môi bi thương..
- " Sao Cậu ko sử dụng thời hạn học tập bài bác,cứ quí phí thời hạn vô những loại vô vấp ngã thế hả?
- " Cậu thưa gì, cậu biết tôi vừa thưa gì không?"
Giọng thưa của Mạc Y Phàm trở thành lạnh giá..
Nhược Hy rụt vai,thời điểm hiện tại mới mẻ ngộ đi ra bản thân lỡ tiếng..
Cô cúi đầu nhỏ giọng..
- " Tôi chỉ ham muốn chất lượng mang lại Cậu thôi..Không nên cậu ham muốn Ông bà mái ấm vui vẻ lòng sao..?"
- " Chuyện của Tôi ko cần thiết cậu quan hoài.."
Bị tiếng thưa giá thành lùng của Mạc Y Phàm thực hiện mang lại tổn hại..
Hai đôi mắt Nhược Hy đỏ hỏn lên.
Cô mím môi ngấc mặt mũi coi anh..
- " Xem như tôi nhiều chuyện cút.."
Nói rồi quăng quật chạy vào trong nhà..
Nhìn bóng hình miếng mai khuất sau ô cửa..
Mạc Y Phàm với chút cực chẳng đã,môi nhếch nhẹ nhàng..
Dám hờn giận với anh nữa chứ, lá gan lì cô nàng này rất to lớn..
Lạ thay cho Nhược Hy ngồi mặt mũi sườn hành lang cửa số vừa vặn học tập bài bác còn coi xuống Sảnh trước..
Có chút khó khăn hiểu,ấy thế tuy nhiên suốt đêm Mạc Y Phàm ko thoát khỏi cửa ngõ..
Không hiểu sao thể trạng của Nhược Hy chất lượng lên,hai con mắt to tướng tròn trĩnh cũng trở thành lung linh rộng lớn..
Thật đi ra tuy nhiên thưa cô rất rõ ràng cảm hứng bị ba mẹ quăng quật rơi là thế nào.Tuy u cô ko nên ko cần thiết cô, cũng vì như thế cuộc sống thường ngày mưu đồ sinh mới mẻ ko kề bên cô được..
Nhưng cô vô cùng tủi thân thiện, ngày sinh nhật chỉ nói cách khác chuyện với u qua chuyện điện thoại cảm ứng thông minh.Khi căn bệnh ko được u đỡ đần, khi bại Nhược Hy chỉ biết chùm mượt nhảy khóc..
Những khi thì thầm với u, chẳng dám than vãn mặc dù là nửa tiếng..Lúc nào thì cũng bảo rằng ko có gì mang lại u yên tĩnh lòng..
Bởi thế Lúc coi Mạc Y Phàm đơn độc vô tòa nhà to tướng mặt mũi ấy..Cô cảm nhận thấy động lòng..
Dù có rất nhiều kẻ hầu người hạ thì tiếp tục sau cũng ko bởi vì ba mẹ bản thân..
Ở Mạc Gia nhiều ngày, Nhược Hy cũng biết một chút, Mạc Gia với căn nhà chủ yếu ở ngoài thành phố.Nghe bảo các cụ của Mạc Y Phàm điều ở đấy.Còn mái ấm nước ngoài thì cô ko rõ ràng..
Mấy lượt với thấy bao nhiêu người phái nam nữ giới tới lui.Nghe thưa là mặt mũi nước ngoài của anh ấy.Chỉ là chẳng thấy Mạc Y Phàm đậm tuy nhiên gì mang lại lắm..Anh luôn luôn trưng đi ra diện mạo giá thành lùng đấy nhằm đối đãi
Bạn đang được phát âm truyện bên trên NetTruyen.com.vn
Bình luận