quốc sắc sinh kiêu

Nhóm đọc/download: 0 / 1

Số lượt đọc/download: 6138 / 35

Bạn đang xem: quốc sắc sinh kiêu

Cập nhật: 2015-11-12 21:57:58 +0700

Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem vấn đề ebook

Chương 1889: Sở Vương Say Rượu Nắn Nhầm Ngực Hoàng Hậu

V

ệ Thiên Thanh nghiêm khắc nghị nói: "Ta có duy nhất một đòi hỏi, đợi đến thời điểm ngươi phân phát binh tiến thủ tiến công Vân Sơn, tao mong muốn thực hiện tiền phong, đầu Phùng Phá Lỗ, cần kí thác mang lại tao tự động tay chặt xuống."

Sở Hoan vốn liếng tưởng rằng Vệ Thiên Thanh tiếp tục thể hiện ĐK khó khăn xử gì, sau khoản thời gian nghe kết thúc, tức tốc mỉm cười nói: "Đại ca yên lặng tâm, đầu Phùng Phá Lỗ, tiếp tục tự ngươi tự động bản thân chém xuống."

Bùi Tích một phía lẹo tay mỉm cười nói: "Vệ thống lĩnh, tất cả chúng ta lại họp mặt."

Lần trước Vệ Thiên Thanh bại trận lùi về Lương Châu, nửa đàng bị Bùi Tích ngăn lại, về sau say rượu, áo giáp lại bị Bùi Tích lấy chuồn, mang lại Hầu Kim Cương khoác cải trang trở nên Vệ Thiên Thanh, thời điểm này mới mẻ lợi tức đầu tư xuất hiện trở nên Lương Châu, Vệ Thiên Thanh tuy vậy ko thẳng thấy, tuy nhiên so với việc này cũng nhất thanh nhị sở, thở lâu năm, lẹo tay nói: "Bùi đại tướng tá quân thủ đoạn cao minh, Vệ mỗ bội phục."

Hắn tuy vậy phát biểu vì vậy, tuy nhiên nhưng mà vô tiếng nói, phân biệt còn đem theo dõi một tia không đành lòng.

Bùi Tích lại mỉm cười nói: "Vệ thống lĩnh ngàn vạn tránh việc trách cứ tội, ngày cơ nếu mà ko thực hiện vì vậy, đợi đến thời điểm Vệ thống lĩnh quay về, Lương Châu trở nên chống thủ chắc chắn, tất cả chúng ta làm thế nào đem năng lực tiến công hạ, bên trên mặt trận, đó cũng là hành vi vạn bất đắc dĩ."

Vệ Thiên Thanh nghe vậy, tuy vậy biết Bùi Tích chẳng qua quýt là yên ủi bản thân mới mẻ phát biểu vì vậy, tuy nhiên trong thâm tâm cũng thư thản rộng lớn rất nhiều, bất kể phát biểu thế này, Bùi Tích ngày hôm nay cho dù sao cũng chính là Tây Bắc quân Đại Tướng Quân, bên dưới một người bên trên vạn người, hoàn toàn có thể ở trước mặt mày quý khách phát biểu vì vậy, coi như thể tiếp tục cho chính bản thân mình đầy đủ mặt mày mũi.

Sở Hoan thời điểm này nhẹ nhõm giọng hỏi: "Phu nhân ở đâu?"

Vệ Thiên Thanh xoay người, dẫn Sở Hoan cho tới ở phía đằng sau một con xe ngựa, tiến công xe pháo là Mã Chính, phía Sở Hoan lẹo tay, Sở Hoan gật đầu, cũng ko phát biểu nhiều, bất vượt lên trước biểu lộ tựa hồ nước là đang được ca tụng ngợi.

"Phu nhân, Sở Vương cầu kiến!" Vệ Thiên Thanh đứng ở ở bên cạnh xe pháo ngựa lẹo tay phát biểu.

Trong xe pháo, sau đó 1 miếng tĩnh lặng, rèm xe pháo rút cuộc được chậm rãi rãi vén lên, khuôn mặt mày xinh rất đẹp của Kiều phu nhân lòi ra, coi rất là tiều tụy mỏi mệt nhọc, nước đôi mắt vẫn ko thô, khắp cơ thể không hề mức độ sinh sống.

Sở Hoan biết tử vong của Kiều Minh Đường so với Kiều phu nhân công kích tất yếu rất lớn, vô trí ghi nhớ của hắn, Kiều phu nhân là một trong mỹ phụ diễm kiều thông thoáng, thời điểm này nường tuy rằng rằng sắc đẹp vẫn mỹ mạo như trước đó, tuy nhiên nằm trong mỹ phu nhân thông thoáng nhận ra trước khi, tương tự là nhì người không giống nhau.

Kiều phu nhân liếc coi Sở Hoan, miễn chống mỉm cười mỉm cười, phát biểu khẽ: "Sở Vương!"

"Phu nhân!" Sở Hoan thần sắc nghiêm khắc nghị, lẹo tay nói: "Kiều đốc bị người thực hiện hoảng hồn, người bị tiêu diệt ko thể sinh sống lại, phu nhân nài bớt nhức buồn, ko cần thiết trên mức cho phép thương tâm."

Kiều phu nhân than vãn nhẹ nhõm một giờ đồng hồ, nói: "Trong loàn thế, sống chết là vô thương, đơn giản, ài, lẽ ra lão gia nên sớm lánh chuồn, sớm rời né phân loàn thì chất lượng biết bao." Nói cho tới phía trên, nước đôi mắt lại chảy xuống.

"Phu nhân yên lặng tâm, hậu sự của Kiều đốc, tao tiếp tục thu xếp thỏa xứng đáng." Sở Hoan nghiêm khắc nghị nói: "Phùng Phá Lỗ nằm trong bọn man di cấu kết cùng nhau thao tác ác, làm thịt hoảng hồn trung lộc, Kiều đốc và phu nhân so với tao đem ân, thù oán này sẽ không báo, Sở Hoan tao thề bồi ko thực hiện người, tao chắc chắn là sẽn mang đầu Phùng Phá Lỗ cho tới trước mộ Kiều đốc, làm cho hắn được yên lặng lòng nhắm đôi mắt."

Vệ Thiên Thanh ở một phía cũng nói: "Phu nhân, Sở Vương tiếp tục thỏa mãn nhu cầu, khi xuất binh tiếp tục thay cho người báo thù oán, đến thời điểm cơ, ty chức chắc chắn là tiếp tục chủ yếu tay chém bị tiêu diệt Phùng Phá Lỗ." Trong lòng hắn kỳ thiệt cũng rất rõ ràng ràng, Sở Hoan tiến thủ tiến công Vân Sơn, là kế hoạch của binh đoàn Tây Bắc, vô luận là đem hay là không chuyện của Kiều Minh Đường, quân Tây Bắc trước sau gì rồi cũng tiến công cho tới Vân Sơn phủ, hắn phát biểu vì vậy, cũng chỉ vì như thế yên ủi Kiều phu nhân nhưng mà thôi.

Kiều phu nhân so với chính vì sự cũng ko biết nhiều, tuy nhiên cũng làm rõ, trước đó Kiều Minh Đường nằm trong Sở Hoan kí thác chiến, tuy nhiên phương được xem là ngươi bị tiêu diệt tao sinh sống, Sở Hoan lúc này lại phát biểu tiếp tục vì như thế Kiều Minh Đường báo thù oán, đó là nghĩ về một đằng phát biểu một nẻo, tuy nhiên nường cũng thấu hiểu, Kiều Minh Đường vốn liếng xếp bịa mưu cơ hoảng hồn Phùng Phá Lỗ, lại bị Phùng Phá Lỗ một mũi thương hiệu phun bị tiêu diệt, phát biểu mang lại nằm trong, Phùng Phá Lỗ đó là chiên nhân làm thịt ck, vô luận Sở Hoan tiến thủ tiến công Vân Sơn với mục tiêu gì, tuy nhiên hoàn toàn có thể làm thịt bị tiêu diệt Phùng Phá Lỗ, cũng tiện thể báo thù oán mang lại Kiều Minh Đường, nhì đôi mắt đẫm lệ, phát biểu khẽ: "Thiếp thân mật ở đoạn này tạ ơn Sở Vương rồi."

Sở Hoan thời điểm này mới mẻ phía Vệ Thiên Thanh nói: "Trong trở nên tiếp tục thu xếp kết thúc vị trí ở mang lại phu nhân và đại ca, đại ca, tất cả chúng ta về trở nên trước."

Một đoàn người sau khoản thời gian quay về trở nên Thông Châu, thứ nhất đem thi hài Kiều Minh Đường an bài bác thỏa xứng đáng, đợi cho tới khi từng việc đều kết thúc, trời tiếp tục tối thâm, Sở Hoan cho tất cả những người bày cơm trắng tiệc ở tửu lâu cực tốt vô trở nên, Kiều phu nhân thời điểm này đang được thương tâm, không dừng lại ở đó lại là nữ giới lưu, nên ko tiện cho tới dự, Sở Hoan cũng tương đối chu đáo, cho tất cả những người mời mọc Lâm Lang cho tới cẩn trọng yên ủi.

Lâm Lang trước khi đó là công ty tửu phường ở Vân Sơn phủ, không dừng lại ở đó lượt thứ nhất bắt gặp qua quýt Sở Hoan, cũng chính là lượt cùng theo với Kiều phu nhân bắt gặp nàn bên trên Kính Giang, nhì người kí thác tình tuy rằng rằng không thật thâm thúy, tuy nhiên cũng từng quen thuộc biết, huống chi Lâm Lang khéo hiểu lòng người, thấu hiểu nên trấn an ra sao, đem Lâm Lang chiếu cố mặt mày người Kiều phu nhân, thực hiện Sở Hoan và Vệ Thiên Thanh yên lặng tâm nhiều hơn thế nữa.

Kiều Minh Đường vừa phải mới mẻ bị tiêu diệt, Vệ Thiên Thanh cũng không thích tu rượu, tuy nhiên là mời mọc khách hàng kể từ phương xa thẳm cho tới sử dụng cơm trắng tiệc, thịnh tình vì vậy hắn cũng ko thể khước từ, huống chi sau đây theo dõi hiệu lực thực thi hiện hành mang lại Sở Hoan, vẫn nên nằm trong Sở Hoan và đám tướng soái quan tiền viên mặt mày người hắn tiếp xúc, nên cũng ko tiện cự tuyệt, chỉ mất cho tới dự tiệc.

Vệ Thiên Thanh tuy vậy vì như thế tử vong chủa Kiều Minh Đường nhưng mà lòng tin ngán chán nản, tuy nhiên so với bọn người Bùi Tích nhưng mà phát biểu, Kiều Minh Đường bị tiêu diệt bọn hắn cũng không tồn tại ngẫu nhiên cảm xúc này, bên trên tiệc rượu, thức ăn linh đình, đều phía Vệ Thiên Thanh mời mọc rượu, Vệ Thiên Thanh biết kể từ chối thì bất kính, ngay lập tức từ trên đầu cũng không thích tu từng nào, tuy nhiên sau khoản thời gian dăm phụ thân chén vô vào bụng, sức nóng ý kéo lên, nghĩ về cho tới Kiều Minh Đường cho dù sao cũng bị tiêu diệt rồi, tâm tình cũng nên áp dụng lại, không dừng lại ở đó quý khách coi mặt mày mũi Sở Hoan, nên so với Vệ Thiên Thanh đều rất là năng nổ, Vệ Thiên Thanh tửu lượng cũng ko kép, tu vô cùng có hứng, ai cho tới cũng đều ko cự tuyệt.

"Vệ thống lĩnh, Kiều đốc bị hoảng hồn, lúc bấy giờ Vân Sơn phủ cứng cáp đã biết thành Phùng Phá Lỗ cướp đoạt." Bùi Tích ngồi ở bên cạnh Vệ Thiên Thanh, khẽ thở dài: "Phùng Phá Lỗ phạm cần tội rộng lớn như vậy, lại phía Hà Tây báo lên, đem toàn bộ tội lỗi đưa lên người Kiều đốc và Vệ thống lĩnh!"

Vệ Thiên Thanh thời điểm này tiếp tục tu rất nhiều, hăng hái kéo lên, mỉm cười rét nói: "Đổ lên trên người tất cả chúng ta thì ra sao? Kiều đốc trước lúc bị tiêu diệt, tiếp tục phát biểu qua quýt từng mong muốn cất binh tạo nên phản, lão tử không chỉ mong muốn làm thịt bị tiêu diệt Phùng Phá Lỗ, còn mong muốn làm thịt cho tới Hà Tây, lấy đầu cẩu hoàng thượng cơ." Nói cho tới phía trên, nhì đôi mắt phóng hỏa, quả đấm siết chặt.

Bùi Tích mỉm cười nói: "Vệ thống lĩnh phát biểu vô cùng trúng, Định Vũ tàn bạo bất nhân, khiến cho dân bọn chúng khôn cùng hoảng hồn hãi, tất cả chúng ta luôn luôn mong muốn tiến công cho tới Hà Tây. Chỉ là trước cơ, chắc chắn cần vượt mặt Phùng Phá Lỗ, tuy nhiên bên dưới trướng của hắn lại sở hữu rộng lớn vạn tinh ranh binh!" Thần sắc Bùi Tích trở thành nghiêm khắc túc: "Nghe phát biểu vô cơ đa số đều là kỵ binh man di, bọn man di vốn liếng hung hãn dũng cảm, kể từ nhỏ tiếp tục sinh hoạt bên trên sườn lưng ngựa, là kỵ binh trời sinh, đương đầu với binh đoàn kỵ binh vì vậy, cũng tương đối khó khăn ứng phó."

Xem thêm: tam sinh tam thế chẩm thượng thư truyện

"Bọn Man di xác thực hung hãn, tuy nhiên cũng ko cần chắc chắn như thép." Vệ Thiên Thanh đem theo dõi vài ba phần men say nói: "Các ngươi ko biết, bọn hắn hoàn toàn có thể vì như thế một con cái dao găm nhưng mà tiến công nhau tàn nhẫn, rút đao khiêu chiến nhau!"

Lúc ấy Vệ Thiên Thanh phục kích bên trên nóc căn nhà, so với tứ thương hiệu vạn hộ man di vô chống vì như thế một thanh Dũng nhẫn nhưng mà đột biến giành chấp, cũng nhất thanh nhị sở (nhìn thấy tận mắt).

Sở Hoan cũng hào hứng chất vấn thăm hỏi, Vệ Thiên Thanh ngay tắp lự đem trường hợp khi cơ tâm sự một lượt, Bùi Tích vê râu mỉm cười nói: "Xem đi ra bọn man di trái ngược nhiên ko trở nên được châu báu, Đại vương vãi, chỉ hoảng hồn tiếp sau bọn hắn còn tiếp tục kế tiếp giành chấp. bầy hắn tuy rằng rằng cường hãn, tuy nhiên nhưng mà bên phía trong lại giành chấp ko ngớt, quân team vì vậy, mức độ võ thuật cũng trở thành giảm sút chuồn nhiều."

Sở Hoan như đem điều tâm lý nói: "Xem đi ra Kiều đốc lúc còn sinh sống, đã và đang sẵn sàng đem đám man di này phân hoá, làm cho bọn bọn chúng giành chấp cùng nhau, như vậy mới mẻ giảm sút được lực võ thuật của bọn hắn."

"Xem đi ra xác thực như vậy." Bùi Tích nói: "Kiều đốc chỉ hoảng hồn ngay lập tức từ trên đầu tiếp tục nghĩ về kỹ, vừa phải mong muốn hủy diệt Phùng Phá Lỗ, lại vừa phải mong muốn mách bảo tứ y vạn hộ cơ. Vì nếu mà cả Phùng Phá Lỗ và tứ y vạn hộ đều bị tiêu diệt ở tửu lâu, viên diện sẽ không còn thể chỉnh đốn."

Vệ Thiên Thanh gật đầu nói: "Bùi đại tướng tá quân đoán ko sai, Kiều đốc cũng ko nghĩ về qua quýt việc hủy diệt tứ y vạn hộ, chỉ việc Phùng Phá Lỗ vừa phải bị tiêu diệt, Kiều đốc tiếp tục tuyên phụ thân Phùng Phá Lỗ ý lập mưu phản, tiếp sau đó tiếp tục sử dụng một số trong những chi phí rộng lớn thu mua sắm tứ y vạn hộ. Tuy nhiên lại lo ngại, nếu như tứ y vạn hộ này liên thủ cùng nhau, thì tiềm năng vượt lên trước ư uy lực, nên mới mẻ khơi mồng khiến cho chúng ta giành chấp, Tính từ lúc cơ, tất yếu tiếp tục đơn giản kiểm soát hơn!"

Sở Hoan nằm trong toàn bộ quý khách cũng nắm vững, hắn cũng mỉm mỉm cười khoát tay nói: "Những chuyện này, ngày sau bàn lại, tao phát biểu rồi, tối ni ko say ko về!" Lại trả tay đi ra nói: "Vệ đại ca, tất cả chúng ta nằm trong nghịch tặc vật tay." Hắn thấy Vệ Thiên Thanh tâm tình đang được ko chất lượng, đem khá tụt xuống bớt, nên mong muốn sử dụng cách thức này nhằm hắn xài rời sầu muộn.

Năm cơ khi Sở Hoan ở Vân Sơn, rất nhiều lượt nằm trong Vệ Thiên Thanh nghịch tặc đoán số trị rượu, nghe Sở Hoan đề xuất như vậy, Vệ Thiên Thanh cũng nổi lên hào hứng, sốc ống tay áo lên.

Mọi người thức ăn linh đình, ngươi cho tới tao chuồn, đều một mực phóng quí tửu lượng, cho tới sau cuối, Sở Hoan cũng say lờ ngờ cho tới nhập nhèm, tửu lượng của hắn tuy rằng ko xoàng xĩnh, tuy nhiên cũng ko được chất lượng lắm, ngày hôm nay nằm trong Vệ Thiên Thanh sum họp, cảm nhận thấy sung sướng mừng, đem lòng mong muốn tu cho tới ko say ko về, sau đó 1 hồi, bên trên bàn rượu nước ngoài trừ Bùi Tích tu khá không nhiều một ít, còn duy trì thanh tỉnh, những người dân không giống đều tiếp tục say cho tới túng thiếu tỉ, tương tự như sói con cái, loại gì rồi cũng mơ mơ mòng màng.

Sở Hoan ngồi phụ thuộc ghế, cảm nhận thấy chén dĩa nằm trong thìa thìa bên trên bàn tiếp tục cất cánh lên, phiêu đãng thân mật ko trung, mặt mày tai truyền cho tới giờ đồng hồ vo ve sầu ồn ã, cũng ko nghe biết tột nằm trong là kẻ này đang được thì thầm, càng ko biết bọn hắn đang được phát biểu vật gì.

Bùi Tích thấy Sở Hoan xác thực tiếp tục tu say, ko thể tu tiếp, tức tốc kêu người lại, dặn dò trả Sở Hoan về Tri châu phủ, lại an bài bác người đem đám người Vệ Thiên Thanh về.

Sở Hoan thoát khỏi cửa ngõ, tức tốc ói đi ra một mảng rộng lớn, bị người khênh lên xe pháo ngựa, trả trực tiếp cho tới cửa ngõ Tri châu phủ, sau khoản thời gian Sở Hoan xuống xe pháo, thấy trước đôi mắt đem bóng hình chớp động, coi ko rõ rệt lắm, tối dông đùng một cái thổi cho tới, khiến cho hắn thanh tỉnh tăng một ít, nhì y hộ vệ vịn tay Sở Hoan, mong muốn đem hắn nhập phủ, Sở Hoan lại đẩy đi ra, mơ hồ nước ko rõ rệt nói: "Không cần thiết những ngươi nâng, tao không tồn tại say, những ngươi toàn bộ lùi đi ra, tự động tao hoàn toàn có thể về phòng!" Hộ vệ không đủ can đảm nhiều câu nói., tức tốc lùi xuống.

Sở Hoan thời điểm này mới mẻ lảo hòn đảo tiến thủ vô phủ, hiện nay tiếp tục qua quýt giờ Tý, Tri châu phủ cũng một miếng yên lặng tĩnh, Sở Hoan tuy rằng rằng mơ hồ nước, vẫn dựa vào thói quen thuộc tiếp cận được nội viện, cho tới trước một cửa nhà, vỗ vỗ cửa ngõ chống.

Trong chống trọn vẹn yên lặng tĩnh, Sở Hoan giơ tay vỗ tiếp cửa ngõ chống, mơ hồ nước kêu lên: "Mở cửa ngõ, là ta!"

Sau một lúc, cửa ngõ chống "Két" một giờ đồng hồ phanh đi ra, tuy nhiên dọa dẫm Sở Hoan nhảy dựng lên, loạng choạng lùi về hâu phương một bước, coi qua quýt người xuất hiện, cũng ko rõ rệt lắm, vẫn tiếp cận phần bên trước thêm 1 bước, nói: "Lâm y sĩ, ngươi còn ko ngủ sao?"

Xuất hiện nay ở trước cửa ngõ, cũng ko cần Lâm Lang, nhưng mà là một trong mỹ phụ to đùng đang được đem theo dõi vẻ quá bất ngờ bên trên mặt mày, thực sự Hoàng hậu.

Sở Hoan quên Lâm Lang đã đi được bồi Kiều phu nhân, hắn sau khoản thời gian nhập phủ, theo dõi thói quen thuộc tiếp cận chủ yếu viện trước cơ bản thân trú ngụ, hắn trước ở viện này một quãng thời hạn, quen thuộc việc dễ dàng thực hiện, cũng quên mất mặt, Hoàng hậu ngày hôm nay đang dần ở đoạn này, nhưng mà hắn tiếp tục nằm trong Lâm Lang chuyển sang Đông viện.

Tuy rằng tiếp tục qua quýt nửa tối, mọi nơi một mãnh u tĩnh, phần rộng lớn người vô phủ đều tiếp tục ngủ say, mặc dù vậy Hoàng hậu ngày tối lo ngại mang lại Tề vương vãi, bên trên chóng lật qua quýt lật lại thủy công cộng vẫn ko ngủ được.

Nàng những thời buổi này, đều phái người chuồn mời mọc Sở Hoan, đều mong muốn phía Sở Hoan thỉnh cầu, mặc dù vậy Sở Hoan cũng biết tâm tư nguyện vọng Hoàng hậu, thời đặc điểm này vô luận thực hiện đi ra đưa ra quyết định gì, đều là thập phần khó khăn xử, nên dứt khoát đem kéo dãn dài một ít, đợi đến thời điểm vấn đề ko công kích cho tới sĩ khí người bên dưới, trước tiến công hạ Vân Sơn, lại trở lại hành xử Vương ổn định cũng ko muộn.

Vì thế bao nhiêu thời nay hắn một mực thoái thác góc nhìn quân vụ, không thích nằm trong Hoàng hậu họp mặt, Hoàng hậu tuy vậy biết Sở Hoan cố ý thực hiện vậy, tuy nhiên cũng không tồn tại phương án.

Tối ni đang được lật cho tới lật lùi mất ngủ bên trên chóng, chợt nghe giờ đồng hồ đập cửa ngõ, vốn liếng cũng trở thành dọa dẫm hoảng hồn, lại nghe thấy giờ đồng hồ Sở Hoan, cũng khôn cùng quá bất ngờ, bộp chộp vàng vùng dậy, nường đang được mong muốn bắt gặp Sở Hoan nhưng mà ko được, ngày hôm nay hắn đùng một cái sắp tới, ý niệm thứ nhất vô đầu nường, là quyết ko làm cho Sở Hoan chạy bay, chắc chắn cần tối ni đem sự tình Tề vương vãi phân tích ràng, mong muốn Sở Hoan mang lại nường một câu vấn đáp rõ rệt thuyết phục, nên mới mẻ tức tốc cho tới xuất hiện, ngược lại cũng ko nghĩ về qua quýt, vì sao đang được tối hôm khuya khoắt thế này Sở Hoan lại cho tới lần bản thân.

Nàng mang 1 cây thoa download lại mái đầu thâm nhánh bên trên đầu, bên trên người khoác thêm 1 cỗ áo ngủ white color, vạt áo bị kéo căng vượt lên trước chặt, khiến cho cỗ ngực nhấp nhô như núi, kinh tâm động phách ngạo nghễ hở đi ra, nhưng mà cặp đùi ngọc thon lâu năm phù hợp cơ, bên dưới lớp quần trong vì như thế lụa mỏng tanh, sinh ra đàng cong trực tiếp tắp, tuy rằng rằng vô chống có duy nhất một cái đèn dầu, tuy nhiên bên dưới ánh lửa âm u chiếu xuống, cái quần lụa mỏng tanh vẫn ko cơ hội này phủ giấu quanh được cặp đùi Trắng nõn rắn cứng cáp cơ.

Tuy rằng tiếp tục khoác áo ngủ, tuy nhiên thân mật thể quyến rũ to đùng khơi gợi vẫn lòi ra đàng cong tuyệt rất đẹp, toàn thân mật tản đi ra khá thở trở nên thục thong dong quý cần chỉ từng nường dành được, bên phía trong vẻ tươi tắn rất đẹp lại đem theo dõi đường nét chây lười biếng, Sở Hoan thời điểm này chỉ cảm nhận thấy loại thân mật thể đẫy đà quyến rũ này đó là Lâm Lang, mỉm cười nói: "Ngươi đang được ở phía trên đợi tao sao?"

Hoàng hậu thời điểm này tiếp tục ngửi thấy mùi hương rượu xộc vô vào mũi, trả tay phủ loại mũi xinh tươi tinh ranh xảo lại, nhíu mi hỏi: "Sở Hoan, ngươi thế này lại say trở nên cỗ dạng này?" Thấy thân mật thể Hoan tiếp tục tựa vô khuông cửa ngõ ở bên cạnh, nhì đôi mắt lờ ngờ nhập nhèm, nhì chân tựa hồ nước đứng ko vững vàng, tùy thời mong muốn té xuống, nường tự dự một ít, vẫn chạng một tay đi ra, nâng lấy đầu vai Sở Hoan, hoảng hồn hắn té xuống.

Sở Hoan body cũng ko nhẹ nhõm, giọng Hoàng hậu lại uyển trả êm ắng tai tương tự Lâm Lang, tuy vậy đem chút chênh chênh chếch, tuy nhiên hắn thời điểm này căn bạn dạng ko phân biệt nổi, mỉm cười ngây ngô nói: "Hôm ni có hứng, tu nhiều tăng bao nhiêu chén, Lâm Lang ngoan ngoãn, cho tới phía trên mang lại tao ôm một cái!" Giơ tay lên, ngay tắp lự mong muốn bao bọc lấy Hoàng hậu.

Hoàng hậu bộp chộp vàng tránh mặt, Sở Hoan ôm hụt, bên dưới chân lảo hòn đảo một chiếc, té té bên trên khu đất, Hoàng hậu lắp đặt bắp hãi kinh, đang được mong muốn hô người sắp tới, thanh âm vừa phải cho tới trong cổ họng, ngay tắp lự mắc kẹt, hiện nay được xem là nửa tối, coi cỗ dạng Sở Hoan, hẳn là tu rượu say rồi thiếu sót cửa ngõ, mới mẻ chạy cho tới điểm này, còn đem bản thân thiếu sót trở nên Lâm Lang, nếu như bản thân hô lên, sẽ có được rất nhiều người chạy cho tới, nhằm chúng ta nhận ra tình cảnh lúc này, tựa hồ nước đem chút không đúng.

Sở Hoan té bên trên mặt mày khu đất, miễn chống phụ thuộc cửa ngõ chống ngồi xuống, nói: "Nước, tao mong muốn tu nước!"

Hoàng hậu bộp chộp vàng mang tới một chén nước, cho tới mặt mày người Sở Hoan trả cho tới, Sở Hoan thò tay quơ quơ, lại ko bắt được ly, Hoàng hậu thở lâu năm, ngồi xổm người xuống, một tay vịn lên đầu vai Sở Hoan, một tay bưng chén trà trả lên mồm hắn, nhịn ko được nói: "Muốn tu, cũng không nhất thiết phải tu trở nên loại cỗ dạng này!"

"Ngươi thiếu hiểu biết, này loại gọi là tình thâm thúy nghĩa nặng nề, tu nhằm trút bỏ không còn buồn bực!" Sở mỉm cười sung sướng nói: "Lâm Lang, ngươi!"

Xem thêm: mặc tây kha

Hoàng hậu nhíu lông mi lại, tuy nhiên tiếng nói vẫn nhu hòa, phát biểu khẽ: "Sở Hoan, tao ko cần là Lâm Lang, tao là Hoàng hậu!"

"Hoàng hậu?" Sở Hoan híp con cái đôi mắt lại, tựa hồ nước tiếp tục say cho tới ko thể phanh đôi mắt, lại không còn lượt này cho tới lượt không giống mong muốn rất rõ nét trước đôi mắt rút cuộc là ai, tự nhiên một cánh tay ko hề tín hiệu vươn đi ra, để lên trên ngực Hoàng hậu, Hoàng hậu mày mặt thất sắc, "Ai nha" kêu một giờ đồng hồ, Sở Hoan lại mỉm cười nói: "Ngươi gạt tao, ngực Hoàng hậu này đem vĩ đại như vậy?"

Hoàng hậu ko kịp sẵn sàng, bị Sở Hoan bóp ngực, lại bị hắn phanh mồm nô đùa, cũng ko biết hắn là thực say Hay những đang được mượn rượu khinh thường bạc, tức thời khuôn mặt mày ửng đỏ ối, xấu xa hổ ko thôi, thấp giọng trách cứ mắng: "Sở Hoan, ngươi thiệt bạo gan, ngươi sao có thể nói rằng câu nói. nô đùa như vậy?"