Trên bàn ăn một miếng yên ổn tĩnh, thiệt lâu sau Lâm tía mới nhất ngỏ mồm, vẻ mặt mày đem chút mệt rũ rời.
Ông hắng giọng nói: "Được rồi, ăn cơm trắng cút."
Bạn đang xem: sau khi thỏa thuận kết hôn tôi muốn ly hôn cũng không được
Ngô Hân nhìn đi ra tâm lý ông không ổn định, ngay lập tức kìm nén xúc cảm của tớ xuống ko rằng nữa. Ngô Hiểu Hàm còn ham muốn rằng gì bại liệt tuy nhiên để ý biểu cảm của Lâm tía, rốt cuộc vẫn chính là ko ngỏ mồm.
Cuối nằm trong, cô ko đương nhiên tuy nhiên gắp cho tới Lâm tía một miếng sườn.
Mặc kệ đem tranh giành cãi ồn ào đến mức độ này, chúng ta đều vẫn là kẻ một ngôi nhà.
Duy nhất chỉ mất Lâm Dữ Hạc kề bên vẫn luôn luôn không tồn tại phản xạ gì.
Từ đầu cho tới cuối Lâm Dữ Hạc đều ko hề bị phân tích tâm lý tuy nhiên xem xét qua chuyện động tĩnh của mình.
Một bữa cơm trắng trầm đem ăn kết thúc đã và đang ngay sát mươi giờ rồi. Ngoài trời đang được sụp mưa, tí tách tí tách không ngừng nghỉ.
Yến Thành ở phía Bắc nên rất ít Khi đem mưa, trận mưa này vừa phải rơi xuống càng mang tới giá rét và không khô ráo, cái giá buốt như xuyên thấu vô xương cốt quả đât.
Lâm tía gọi Lâm Dữ Hạc lại: "Tiểu Hạc, ngày mai vào buổi tối cuối tuần ko cần tới trường, tối ni con cái ở lại phía trên cút."
Ngô Hân lật túi làm hồ sơ lại, cũng nói: "Lần trước còn một ít chuyện của Lục gia ko rằng kết thúc, vừa phải khi ngày mai fake cậu coi phần còn sót lại."
Lâm Dữ Hạc ngay lập tức bị tóm gọn ở lại.
Dì bảo khuôn mẫu đang được lau chùi kết thúc phòng tiếp khách, nhằm Lâm Dữ Hạc sử dụng. Sau Khi vô chống Lâm Dữ Hạc ngay lập tức ngồi xem sách, tuy nhiên là vào buổi tối cuối tuần tuy nhiên đồng dạng cậu cũng vẫn đang còn bài bác tập dượt.
Lâm tía ham muốn nói chuyện với đàn ông một ít, rồi lại vì thế dự vài ba phen, chẳng biết nên ngỏ mồm ra sao. Ông dựng nghiệp vị nhì bàn trắng tay, cho đến giờ đây đang được tự động dành được doanh nghiệp nó dược của chủ yếu bản thân, một đàng sự nghiệp thuận buồm xuôi dông, màng lưới mối quan hệ khá rộng lớn, các bạn chất lượng tốt phần đông. Tính cơ hội, năng lượng của ông hầu như các người từng nằm trong ông thao tác đều tiếp tục thiệt lòng tuyên dương ngợi vài ba câu.
Nhưng giờ đây, Lâm tía lại đột sinh đi ra một loại cảm hứng vô lực khan hiếm thấy.
Chỉ là nghĩ về cho tới đi kiếm đàn ông, Lâm tía lại ko nhịn được nhưng tại vì dự.
Ông thậm chí là cảm hứng rằng chủ yếu bản thân đem chút kinh bắt gặp hai con mắt vô nằm trong điềm tĩnh ấy.
Lâm tía đang được phiền lòng chuyện này thì cửa ngõ buồng ngủ bị đẩy đi ra, Ngô Hân tiếp cận.
Bà tao đang được nghe Smartphone, bên trên mặt mày tràn đầy ý cười cợt, giọng điệu rất rất sức nóng tình: "Đúng, vào buổi tối cuối tuần tuy nhiên, cũng nên ra bên ngoài nghịch tặc một ít, kể từ từ tu dưỡng tình thương."
"Được, được."
Bà tao thường xuyên đáp điều, mãi cho đến Khi tắt Smartphone nụ cười cợt bên trên môi mới nhất mất tích.
Nhiệt tình và kính trọng khi nãy cũng mất tích không thể tăm khá, bà tao cau mi, khẽ chửi một giờ đồng hồ.
Lâm tía hỏi: "Làm sao vậy?"
Ngô Hân tức tức giận nói: "Còn hoàn toàn có thể thế này, ko cần là chuyện kết duyên thìa là gì nữa."
"Là Lục gia gọi cho tới sao?" Lâm tía căn vặn, "Xảy đi ra yếu tố gì rồi sao?"
Ngô Hân day day thái dương: "Ngược lại cũng ko coi như thể yếu tố gì, là trợ lý của Lục tổng gọi cho tới, rằng ngày mai tiếp tục cho tới đón người ra bên ngoài."
"Đón Tiểu Hạc sao?" Lâm tía yên ủi, "Vậy phía trên trái ngược thực cũng ko cần là yếu tố gì, ra bên ngoài cút đi dạo cũng chất lượng tốt."
Ngô Hân nhíu mày: "Em đang được sớm rằng với nó loại bảy cần nói đến tư liệu, thành phẩm này lại ham muốn loại bảy rời khỏi ngoài."
Lâm tía nói: "Đây cũng ko cần là ra quyết định của Tiểu Hạc, là Lục tiên sinh mò mẫm cho tới, hơn thế nữa tư liệu cũng ko chắc chắn cần phải ngày mai rằng, trong tương lai vẫn tồn tại thời hạn tuy nhiên."
Nghe tiếng nói nhu hòa không xa lạ của ông, khẩu khí Ngô Hân sau cùng cũng vơi xuống: "Em phía trên ko cần kinh nó vẫn chưa hiểu quy củ, lại mạo phạm cho tới Lục tổng sao."
Được Lâm tía khuyên răn nhủ Ngô Hân mới nhất điềm tĩnh lại.
Bà tao cũng ko thực sự buông tha bổng, ngày ngày sau vừa phải rạng sáng sủa, bên trên bàn bữa sáng, Ngô Hân ngay lập tức mang ra tư liệu đang được sẵn sàng kết thúc.
"Hôm ni cậu cần ra bên ngoài nằm trong Lục tiên sinh đích không?" Bà tao rằng với Lâm Dữ Hạc "Vậy tất cả chúng ta chính thức sớm chút, rằng cho tới kết thúc chuyện của Lục gia."
Sáng ni Lâm Dữ Hạc dậy sớm, trong cổ họng đem chút không dễ chịu, mồm cũng thô cho tới nỗi ẩn ẩn nhức. Cậu rất rõ ràng loại thời đặc điểm này vừa phải ngỏ mồm môi tiếp tục lại rách rưới đi ra nên ko rằng điều này.
Ngô Hân nhìn phản xạ này của cậu, lại nhịn ko được đem chút tức tức giận.
Này là thái phỏng gì?
"Ăn kết thúc rồi rằng tiếp cút, cũng đâu cho tới nỗi thiếu thốn chút thời hạn này." Lâm tía nói: "Nào, tất cả chúng ta bữa sáng trước đang được. Đã nhằm phần cho tới Hàm Hàm rồi, ngóng con cái nhỏ xíu tỉnh rồi tiếp tục đun sôi cho tới nó ăn."
Ngô Hân cũng ko mến ông xã thì thầm với Lâm Dữ Hạc, tình thương đằm thắm bà và ông xã rất hay, nếu như không bà cũng sẽ không còn bên dưới trường hợp gia đạo khác lạ như thế tuy nhiên "gả cho". Nhưng cũng đó là vì vậy tuy nhiên bà mới nhất luôn luôn canh cánh trong thâm tâm chuyện bà xã trước của ông xã, không thích nghĩ về cho tới sự ôn nhu của ông xã từng share cho tất cả những người không giống.
Vợ trước của ông xã đang được chết thật, đặc điểm này cũng ko hề tác động cho tới tình thương đằm thắm nhì người chúng ta. Nhưng Lâm Dữ Hạc đem tướng mạo mạo y sì bà xã trước của ông xã vẫn tồn tại bại liệt, Ngô Hân thực sự rất rất rất khó có thể có hảo cảm với người con riêng biệt này.
Cho nên thời điểm hiện tại, Ngô Hân ko thể này nuốt xuống cơn tức tức giận này, đem điều ông xã đang được lên giờ đồng hồ rồi, bà tao cũng ko rằng gì nữa.
Một bữa sáng sủa trầm đem ăn kết thúc, Ngô Hân súc mồm quay trở về đang được bắt gặp Lâm Dữ Hạc thế Smartphone địa hình vô phòng tiếp khách, chẳng biết đang khiến những gì.
Bà tao gọi Lâm Dữ Hạc một tiếng: "Lại phía trên, rằng kết thúc tư liệu về Lục gia trước đang được."
Chỉ là Ngô Hân mới nhất vừa phải ham muốn chính thức rằng thì lại cảm nhận được một cuộc Smartphone.
Là Phương Mộc Sâm gọi tới: "Ngô phu nhân, tôi đang được bên trên đàng cho tới đón Lâm thiếu thốn , quấy nhiễu phu nhân báo cho tới cậu ấy biết, hoàn toàn có thể sẵn sàng một ít, sẵn sàng ra bên ngoài."
Ngô Hân nhíu mi, đem điều tiếng nói vẫn chính là rất rất khách hàng khí: "Còn sớm như thế đã từng đi rồi sao?"
"Ừm."
Phương Mộc Sâm chỉ vấn đáp một câu ngắn ngủi gọn gàng, cũng không tồn tại ý ham muốn lý giải với Ngô Hân.
Ngô Hân cũng ko thể rằng gì, chỉ hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu, khách hàng khí hớt tóc Smartphone.
Vừa gọi Smartphone kết thúc, bà tao nhìn Lâm Dữ Hạc, lại phân phát hiện tại đối phương đang được đang tâm sẵn sàng đem áo khóa ngoài.
Nhìn tầm dáng Lâm Dữ Hạc, rõ rệt là đang được sớm biết cần thiết ra bên ngoài vào khung giờ này.
Nhìn những tư liệu dày cộp chủ yếu tôi đã tự động sẵn sàng, cơn tức của Ngô Hân vừa phải mới nhất hạ xuống được một ít lại tưng bừng nổi lên.
Bà tao cười cợt giá buốt một giờ đồng hồ, nói: "Bây giờ ngay lập tức cút luôn?"
Lâm Dữ Hạc: "Vâng."
Cậu cúi đầu đem áo khóa ngoài, ko nhìn Ngô Hân cũng ko xem xét cho tới vẻ mặt mày của bà.
Ngô Hân sớm đang được không dễ chịu với cuộc Smartphone tối qua chuyện Phương Mộc Sâm gọi cho tới, cảm nhận thấy là Lâm Dữ Hạc đang khiến gì lù mù ám. Sau bại liệt ông xã trấn an, bà tao mới nhất ko đi kiếm Lâm Dữ Hạc.
Hiện bên trên cơn tức một lần tiếp nữa xông cho tới, càng ko kìm giữ được.
"Cứ như thế không thích nghe tao giảng tư liệu sao, hả? Sáng sớm đang được bảo chúng ta cho tới đón cậu rồi?"
Trong cơn khó chịu, Ngô Hân lại nhảy cười cợt.
"Lại còn nhằm trợ lý Phương cho tới đón, mối quan hệ đằm thắm cậu với anh tao có vẻ như rất hay nhỉ?"
Bà tao căn bạn dạng ko hề tin yêu Lục Nan việc làm dành hết thời gian cho tới loại trình độ chuyên môn này sẽ gọi Lâm Dữ Hạc ra bên ngoài sớm như thế.
Lâm Dữ Hạc ngửng đầu nhìn bà tao, vẻ mặt mày đem chút u ám và sầm uất, như thể ko rõ ràng Ngô Hân tại vì sao đùng một cái thực hiện khó khăn dễ dàng.
Nhưng Khi cậu ngỏ mồm lại vẫn rất rất điềm tĩnh, điềm tĩnh đến mức độ ngữ khí thậm chí là có vẻ như giá buốt nhạt: "Không đem ạ."
Nụ cười cợt của Ngô Hân tấp nập cứng lại.
Luôn là như thế, vẫn luôn luôn là như thế.
Lâm Dữ Hạc ở trước mặt mày bà tao luôn luôn luôn luôn là loại phản xạ này. Mỗi phen bà tao ham muốn gặng căn vặn hoặc châm biếm mai mỉa, hoặc là thẳng hoặc là rằng hàm ý nhiều như thế, lại chỉ tiếp tục thay đổi lấy một câu "Vẫn ổn", "Không có", "Con cũng ko rõ ràng lắm" .
Nghe vô ngay lập tức khiến cho người tao phân phát hỏa.
Cậu tao vẫn luôn luôn là loại thái phỏng trọn vẹn ko chú tâm này, rõ rệt ko nhằm bà vô đôi mắt.
Ngô Hân bước lên trước, giầy gót cao phía trên sàn ngôi nhà dẫm đi ra một giờ đồng hồ "cộc" trầm thấp, nụ cười cợt bên trên mặt mày đã và đang mất tích.
"Trợ lý Phương tương tác với cậu là điều tốt, đem điều cậu cũng nên hiểu, anh tao thực hiện như thế đơn thuần cũng chính vì việc làm."
Bà tao giá buốt lùng rằng.
Xem thêm: không hòa hợp
"Tốt nhất cậu nên ghi nhớ cho tới kỹ đằm thắm phận của tớ, chớ tưởng rằng kết duyên được với Lục tổng là hoàn toàn có thể vênh mặt mày hất hàm lên sai khiến cho quý khách."
Lâm tía nghe thấy được động tĩnh mặt mày này, bộp chộp tiếp cận khuyên nhủ, ông kéo Ngô Hân: "Tiểu Hạc ko cần loại người như vậy, đạo lý này nó đều nắm rõ ràng, chớ nóng tính như thế, đem chuyện gì tất cả chúng ta kể từ từ rằng."
Ông xoay đầu còn ham muốn rằng với Lâm Dữ Hạc nhì câu. Vốn dĩ Lâm tía tối ngày hôm qua đang được ham muốn mò mẫm đàn ông, thành phẩm nói chuyện với Ngô Hân cho tới khá trễ, sau lại kinh tác động cho tới Lâm Dữ Hạc nghỉ dưỡng, cũng ko cút nữa.
Nhưng Lâm tía còn còn chưa kịp ngỏ mồm, Ngô Hân ngay lập tức cười cợt giá buốt một giờ đồng hồ.
"Nó hiểu rõ? Em thấy rõ rệt là nó đang được rớt vào say mê hoặc, quên đằm thắm phận của chủ yếu bản thân, nghĩ rằng ỷ lại vô bản thân được Lục tổng mến là hoàn toàn có thể ham muốn làm những gì thì thực hiện, trong cả điều của bề bên trên cũng ko nhằm vô đôi mắt."
Bà tao chỉ vô Lâm Dữ Hạc phỏng vấn cậu: "Cậu nghĩ về cậu phụ thuộc vào cái gì? Dựa vô bên trên tiệc đính ước Lục tổng xuất hiện tại thay cho cậu giải vây, Hay là phụ thuộc vào anh cho tới cậu thẻ nhằm quẹt? Hả? Cậu thực sự nhận định rằng anh tao mến cậu rồi? Chớ chọc người cười!"
Lời này tâm sự đem chút chói tai, trong cả Lâm tía cũng ko nhịn được nhíu nhíu mi.
Ngô Hân lại vẫn ko hề tạm dừng. Sự khác lạ đằm thắm đãi ngộ của những người của Lục Nan với Lâm Dữ Hạc và Ngô gia khiến cho bà tao rất rất bất mãn, thái phỏng của Lâm Dữ Hạc thời điểm ngày hôm nay càng thẳng chọc tức giận bà tao.
"Xác toan cho tới chất lượng tốt địa điểm của tớ, trở thành thật thà thiệt biểu diễn cho tới kết thúc vở kịch này."
Ngô Hân cười cợt giá buốt rằng.
"Đừng tưởng rằng biểu diễn được vở kịch này ngay lập tức hoàn toàn có thể chim sẻ trở thành phụng hoàng, cậu đó là một thương hiệu SV nghèo khó Trắng tay, ham muốn đằm thắm phận không tồn tại đằm thắm phận, ham muốn toàn cảnh không tồn tại toàn cảnh, hoàn toàn có thể kết duyên vẫn chính là vì thế chén bát tự động của cậu tương thích, sinh đi ra gặp gỡ như mong muốn. Bớt tự động nghĩ rằng đích, tách đánh tan chút tính năng độc nhất của chủ yếu cậu cút..."
"Đủ rồi!" sắc mặt mày Lâm tía rất rất khó khăn nhìn, "Đừng rằng nữa!"
Bất luận ra sao phân phối con cái cầu vinh cũng là sự việc thiệt ko thể đậy điệm, giờ đây còn ham muốn xay đứa nhỏ này phải ghi nhận ơn, giản dị là thẳng đâm vô địa điểm nhức của Lâm tía.
Tính tình của ông vẫn luôn luôn chất lượng tốt, thời điểm hiện tại bất luận như vậy nào thì cũng ko thể nghe tiếp nữa.
Ngô Hân đùng một cái bị Lâm tía thét lên một câu, tiếng nói đột ngột tạm dừng, vẻ mặt mày quá bất ngờ.
Bà tao rất rất nhanh chóng thì hồi sinh lại lòng tin, chậm trễ rãi hít vào một trong những khá, còn ưu nhã tuy nhiên vén lên tóc mai bị rụng xuống
Nhưng nhìn kỹ vẻ mặt mày của Ngô Hân, lại cũng chính là đang được tức cho tới đỉnh điểm, bà tao thả nhẹ nhàng tiếng nói, thậm chí là bị tức cho tới phân phát cười: "Lâm Phong, anh và lại rằng như thế với em, hả? Anh còn quát tháo em?"
Bà tao oán thù hận nói: "Hai ngày này anh quát tháo em nhì lần!"
Lâm tía nghẹn điều, khi ông tươi tắn lại, vẻ mặt mày cũng đều có chút ăn năn hận.
"Ba, dì Ngô."
Lâm Dữ Hạc nhàn hạ nhạt nhẽo ngỏ mồm, cắt theo đường ngang cuộc đấu khẩu của mình.
"Hai người ko cần thiết phiền lòng, con cái vẫn rất rõ ràng ràng."
Cậu đang khoác trên người kết thúc áo khóa ngoài. Áo lông to lớn xoã tung mềm mịn và mượt mà, ăn mặc quần áo cậu đem bên trên người vốn liếng dĩ rất rất dày tuy nhiên lại ko thể khiến cho người không giống cảm biến được chút êm ấm này, ngược lại còn khiến cho cậu gầy nhom cút nhìn thấy, sắc mặt mày cũng tái ngắt nhợt cho tới nút gần như là vô xuyên suốt, tựa như cây bông quấn vô một khối băng.
Giọng điệu của Lâm Dữ Hạc còn là một loại khiến cho người không giống hốt hoảng.
"Con không tồn tại phụ thuộc vào đồ vật gi. Trên tiệc đính ước Lục tiên sinh thay cho con cái thì thầm, là cũng chính vì có rất nhiều người nhìn như thế, ngài ấy buộc cần thể hiện tại sự đảm bảo so với con cái. Lần bại liệt cho tới ngôi trường học tập cho tới con cái thẻ tín dụng thanh toán, là để mà chụp được hóa đơn con cái sử dụng thẻ giao dịch, rằng với bên phía ngoài con cái hoàn toàn có thể lấy thẻ của Lục tiên sinh nhằm giao dịch hóa đơn, phân phát đi ra thông tin ân ái của cặp tình nhân."
Cậu điềm tĩnh tuy nhiên rõ rệt phân tách đi ra, từng cái từng cái.
"Vài phen đích đằm thắm fake con cái về ngôi trường học tập, cũng chính là cũng chính vì phiền lòng nếu mà bọn chúng con cái không tồn tại xúc tiếp tiếp tục thực hiện Lục gia thiếu tín nhiệm."
"Tất cả những điều Lục tiên sinh thực hiện này, cũng chính là vì thế biểu diễn trò tự sướng, con cái hiểu."
Lâm tía lăng lăng nhìn đàn ông, vẻ mặt mày càng tăng quá bất ngờ.
Ông lại một lần tiếp nữa bắt gặp được sự ghẻ lạnh thản thiên, giá buốt lùng cho tới đỉnh điểm bên trên người Lâm Dữ Hạc. Đêm qua chuyện Lâm tía tâm trí thật nhiều, ông nghĩ về hoàn toàn có thể là kẻ ngôi nhà đã từng tổn hại cho tới đàn ông, khiến cho Lâm Dữ Hạc sinh đi ra oán thù hận với người thân trong gia đình mới nhất hoàn toàn có thể giá buốt lùng ghẻ lạnh với tình đằm thắm như thế. Ông còn nghĩ về nếu mà hoàn toàn có thể ở công cộng cùng nhau nhiều hơn nữa, gỡ quăng quật hiểu nhầm, hoàn toàn có thể vẫn tồn tại thời cơ vắng tanh hồi.
Nhưng giờ đây Lâm tía mới nhất phân phát hiện tại, không chỉ là là tình đằm thắm, thái phỏng Lâm Dữ Hạc so với tình thương yêu cũng tương tự như vậy.
Cũng như thế tuy nhiên giá buốt lùng ghẻ lạnh, như thế tuy nhiên không hề mong đợi kỳ vọng.
Lâm Dữ Hạc mới nhất nhì mươi tuổi tác, những đứa trẻ em ở lứa tuổi này, so với tình thương yêu ko hề đem mức độ kháng cự, đơn giản và dễ dàng phát triển thành tự khắc cốt ghi tâm.
Huống chi đối tượng người tiêu dùng còn là một người to hơn cậu mươi tuổi tác, những đứa trẻ em nhì mươi tuổi tác thông thường, mặc dù cho tức thì từ trên đầu đang được rõ ràng đơn thuần biểu diễn kịch, chỉ kinh cũng tương đối khó khăn ngăn hạn chế được thế tấn công của những người rộng lớn tuổi tác, bất tri bất giác phát triển thành trầm luân hãm sâu sắc.
Nhưng Lâm Dữ Hạc lại thanh tỉnh như thế, chú thích rõ rệt mạch lạc mục tiêu quyền lợi của từng động tác tình thương một.
Biểu hiện tại của cậu, căn bạn dạng không phải như một đứa ở lứa tuổi này.
Lâm tía ngờ ngạc nghĩ về.
Vốn tránh việc là như thế.
Lâm Dữ Hạc cũng ko xem xét vẻ mặt mày của mình, cậu sử dụng mu bàn tay xoa xoa song môi thô khốc của tớ, vệ sinh tinh khiết vết huyết rỉ đi ra bên trên mặt mày.
Miệng cậu kể từ sau khoản thời gian tách nệm ngay lập tức rất rất thô, thời điểm hiện tại vừa phải mới nhất rằng đang được đau tới rõ rệt. Có điều chút đau nhức này Lâm Dữ Hạc sớm đang được quen thuộc rồi, tuy nhiên vết huyết bên trên môi bị vệ sinh cút phủ cút màu sắc môi lợt lạt lúc đầu, ngược lại lòi ra một red color tươi tỉnh mạnh bạo.
Thoạt nhìn qua chuyện cậu không còn thảy thường rất chất lượng tốt.
"Bao bao gồm cả vài ba ngày 1 cuộc Smartphone cũng chính là như thế cút." Lâm Dữ Hạc điềm tĩnh hòa nhã rằng, "Con ghi nhớ rõ ràng trước đính ước một ngày, dì Ngô lấy danh nghĩa gửi cho tới những tiến độ của tiệc đính ước tuy nhiên lắp ráp vô máy con cái một ứng dụng nghe lén, ứng dụng vừa phải thiết đặt kết thúc, Lục tiên sinh ngay lập tức gọi Smartphone cho tới."
"Thỉnh phảng phất ngài ấy tiếp tục gọi Smartphone cho tới con cái, phiên phiến là tiếng động vô cuộc gọi của bọn con cái cũng chính là tư liệu sinh sống ân ái để lấy đi ra bên phía ngoài cho tới trong tương lai."
Lâm tía lo lắng quan sát về phía Ngô Hân.
Nghe lén?!
Ngô Hân cũng dường như không rảnh quan hoài cho tới phản xạ của ông xã, khuôn mặt bà tao cũng tràn trề sửng sốt.
Không đơn thuần cũng chính vì Lâm Dữ Hạc tươi tắn như thế phân tách toàn bộ, còn cần thiết rộng lớn là những chuyện tuy nhiên đối phương nhắc cho tới bại liệt.
... Sao bà tao lại ko biết chuyện người bận cho tới nút chân ko va vấp khu đất như Lục Nan tiếp tục đích đằm thắm fake Lâm Dữ Hạc về ngôi trường, còn hoàn toàn có thể cơ hội vài ba ngày thì gọi cho tới Lâm Dữ Hạc một lần?
Ngô Hân đích thiệt là đang được thiết đặt ứng dụng nghe lén, tuy nhiên tối bại liệt bà tao cảm nhận được một điều cảnh cáo ngặt nghèo tự khắc kể từ Phương Mộc Sâm-- Cuộc gọi tối bại liệt của Lục Nan căn bạn dạng ko cần là nhằm ghi lại gì, tuy nhiên là vì thế đánh giá coi Lâm Dữ Hạc đem bị nghe lén hay là không. Lúc tra đi ra được, Ngô Hân ngay lập tức cảm nhận được cảnh cáo, bị xay vô hiệu virus tương quan.
Nhưng rõ rệt đang được xác nhận Smartphone không tồn tại nghe lén rồi, vì thế sao tiếp sau đó Lục Nan còn gọi năng lượng điện cho tới Lâm Dữ Hạc?
Ngô Hân còn ko hồi phục lòng tin kể từ vô lo lắng lại nghe thấy được tiếng nói của Lâm Dữ Hạc.
"Đại khái là nhì người cảm nhận thấy sau khoản thời gian biết chuyện con cái tiếp tục biểu diễn quá cứng nhắc, biểu lộ ko đương nhiên, nên mới nhất luôn luôn gạt con cái những chuyện này."
Lâm Dữ Hạc rằng.
"Có điều đều đang được lâu như thế rồi, phen sau lại sở hữu trọng trách gì, kỳ thực dì hoàn toàn có thể demo sớm rằng cho tới con cái biết, con cái tiếp tục càng kết hợp."
"Về phần dì rằng, con cái ỷ lại vô được Lục tiên sinh mến..."
Cậu nhàn hạ nhạt nhẽo cười cợt cười cợt, thoạt nhìn là tầm dáng rất rất nhu hòa và dễ dàng tiếp cận.
"Con rất rõ ràng ràng, không tồn tại mến, chỉ mất thanh toán."
Nói kết thúc những điều này, vẻ mặt mày Lâm Dữ Hạc cũng không tồn tại gì thay cho thay đổi. Cậu nhìn đồng hồ đeo tay treo tay một chiếc, lễ luật lệ nói: "Thời gian tham không thể sớm, con cái rời khỏi ngoài trước đó."
"Ba, dì Ngô, tái ngộ sau."
Cậu rằng kết thúc ngay lập tức sẵn sàng tách cút, Ngô Hân ham muốn gọi cậu, ham muốn căn vặn cậu những cuộc gọi của Lục Nan cho tới tột nằm trong là chuyện gì xẩy ra, rõ rệt ai ai cũng biết là thanh toán, vì thế sao Lục tổng còn hoàn toàn có thể phân tích tâm lý tự động bản thân chiếu cố cậu ta?
Nhưng Ngô Hân còn còn chưa kịp ngỏ mồm, đang được thấy Lâm Dữ Hạc Open chống sẵn sàng rời khỏi ngoài, tiếp sau đó thì ngừng bên trên địa điểm bại liệt.
Rốt cuộc chúng ta cũng nghe thấy được một tình trạng không giống ngoài điềm tĩnh đi ra vô giọng của Lâm Dữ Hạc, nghe thấy được xúc cảm chân thực tuy nhiên cậu lòi ra --
"... Lục tiên sinh?"
______________________________
Tác fake tâm sự tâm trí của mình:
Không đem không tồn tại không còn ngược, phía sau toàn bộ đều là ngọt QAQ
Biết quý khách đều mến ngọt, tuy nhiên nội dung nhì chương này là hero tương quan, chắc chắn cần ghi chép. Phía sau toàn bộ đều là ngọt rồi, thiệt bại liệt, tức thời ngay lập tức kết duyên, văn án, tiếp sau đó ham muốn ly thơm (ly ko được rồi).
Xem thêm: địch tướng vi nô
Mong ham muốn những cô nương tránh việc vứt quăng quật tao, ying~ QAQ
*Cây bông
Editor: Ngoài lề một xíu nha, các bạn này mến nghe nhạc Trung thì ghé thăm kênh youtube của tớ nha, đoạn Clip nhằm bên trên đầu chương là kênh youtube của tớ nha. Cảm ơn từng người❤️
Bình luận