sói vương bất bại

Chương 291

“Bà xã!”

Bạn đang xem: sói vương bất bại

Tiêu Nhất Thiên ko vấn đáp thắc mắc của Sói Ánh, nhưng mà xoay sang trọng nom Tô Tử Lam ở kề bên, hỏi: “Em thấy thế nào?”

Bao bao gồm cả Tiêu Nhất Thiên!

Trong số những người dân xuất hiện, chỉ mất Tô Tử Lam nom thấy

Dạ Dao ở nhập niềm mơ ước của mình!

Cho nên!

Nhận tấp tểnh của Tô Tử Lam nên kha khá chủ yếu xác!

“Em…”

Vẻ mặt mũi Tô Tử Lam nhức khổ!

Chuyện này quá rộng, so với Tiêu Nhất Thiên nhưng mà phát biểu, cần thiết mà đến mức người xem ko thể Chịu đựng nổi kết quả của việc nhận xét sai!

Ngược lại!

Thi thể người phụ nữ giới ở trước mặt mũi chỉ với trơ xương, thậm chỉ ăn mặc quần áo cũng xộc xệch. Có quá không nhiều manh nguyệt lão hoàn toàn có thể được dùng nhằm tương hỗ mang lại việc trí óc, tuyệt vời của Tô Tử Lam về Dạ Dao ở nhập niềm mơ ước ko đầy đủ để lấy rời khỏi câu vấn đáp chủ yếu xác!

Không kinh sợ nhất vạn!

Chi kinh sợ vạn nhất!

Nếu trí óc sai thì nên thực hiện sao???

Tiêu Nhất Thiên đương nhiên hiểu rằng lo ngại của Tô Tử Lam, nên là nặn rời khỏi một nụ mỉm cười, nói: “Bà xã, em ko cần thiết áp lực nặng nề tư tưởng. cũng có thể phân bua chủ kiến và cùng với nhau phân tích!”

“Ừm!”

Tô Tử Lam và Tiêu Nhất Thiên nom nhau, gật đầu, hít một khá thiệt thâm thúy rồi nói: “Chiều cao của thi hài nữ giới này, phỏng nhiều năm của làn tóc, nằm trong size và mẫu mã ước lượng của ăn mặc quần áo, cùng theo với u Dạ…

“Đều vô cùng giống!”

“Về phần khác…”

“Em nom ko ra!”

Một vài ba từ!

Khiến sắc mặt mũi của người xem càng thêm thắt u ám!

Chiều cao, ăn mặc quần áo, đầu tóc… Đây là những tiêu chuẩn trực quan lại và cơ bạn dạng nhất hoàn toàn có thể bắt gặp bởi đôi mắt thông thường.nếu như không giống như nhau, hoàn toàn có thể thuyên giảm phần trăm thi hài nữ giới này là Dạ Dao cho tới một cường độ nhất định!

Advertisement

Và tương tự!

Nó tiếp tục thực hiện tăng xứng đáng nói tới phần trăm của điều đó!

Sau vớ cả!

Vua Quỷ bóng tối khó khăn hoàn toàn có thể vô tình bắt được một người phụ nữ giới, đem rất nhiều điểm tương đương với Dạ Dao!

“Đại ca! Cái này…”

Đám người Sói Hình ảnh mong muốn tuyên bố chủ kiến, tuy nhiên Tiêu Nhất Thiên đem tay rời khỏi ngăn ngừa, tiếp sau đó cúi xuống, nhặt một khúc xương tay rơi bên trên sàn bên dưới chân, chậm rãi rãi nỗ lực nhập trong tim bàn tay!

Minh Kình!

Lặng lẽ dừng tụ trong tim bàn tay, lặng lẽ, xâm nhập nhập vào xương tay đó!

Tô Tử Lam vẫn bắt gặp Dạ Dao ở nhập niềm mơ ước của mình!

Cho nên!

Cô đem hạ tầng mang lại nhận định và đánh giá của mình!

Mà Tiêu Nhất Thiên!

Tin nhập trí óc của cô ý ấy, tuy nhiên. Tiêu Nhất Thiên cũng có thể có cơ hội riêng rẽ của tôi để lấy rời khỏi trí óc thâm thúy hơn!

Đó là cỗ xương!

Như người xem đều biết!

Bộ xương của những người thông thường và cao thủ Ám Cảnh rất khác nhau, xương của cao thủ Minh Cảnh và cao thủ Ám Cảnh m cũng không giống nhau, người sử dụng điểm đó, tối thiểu hoàn toàn có thể xác định tiềm năng của những người phụ nữ giới ở trước mặt mũi này!

Khí huyết Dạ Dao mạnh vì vậy, vô cùng ko thể là kẻ thường!

Nửa phút!

Tiêu Nhất Thiên nhắm đôi mắt lại, người sử dụng Minh Kình lặng lẽ cảm biến điều này, đám người Sói Hình ảnh đương nhiên biết mục tiêu thao tác làm việc này của Tiêu Nhất Thiên, nên là toàn bộ ở kề bên anh đều nín thở và kiên trì ngóng đợi!

Trong nửa phút nữa!

Tiêu Nhất Thiên một vừa hai phải hé đôi mắt, Sói Hình ảnh ngay tắp lự hỏi: “Đại Ca, cảnh giới gì?”

“Minh Cảnh!”

Tiêu Nhất Thiên trầm giọng nói!

Một khi sau!

Sắc mặt mũi của đám người Sói Hình ảnh đều xanh lơ mét!!!

Minh Cảnh???

Chết tiệt!

Đây ko nên là tin cậy tốt!

Minh Cảnh là cảnh giới của những Đế Vương!

Đế Vương của huyền thoại!

Bất cứ ai đạt cho tới cảnh giới Minh Cảnh đều phải sở hữu tư cơ hội cai trị một phương, tuy nhiên mong muốn đạt cho tới Minh Cảnh thì quá khó!

Khó như lên trời!

Nhìn toàn cỗ thiên hạ, chín mươi chín tỷ lệ người luyện võ cả đời tiếp tục đạt cho tới Ám Cánh Viên Mãn, bước sau cuối tương tự vực thâm thúy, đầy đủ nhằm chín mươi chín tỷ lệ người sinh sống sót cho tới chết!

Cho cho tới chết!

Thậm chí ko nghĩ về cho tới việc tiến hành bước đó!

Mà lý do!

Thực rời khỏi là trực thuộc máu!

Huyết thống tương tự với nền tảng luyện võ. Đại diện mang lại tài năng và hiệu suất cao, giống như giống như các học tập fake điên loạn nhập khuôn viên ngôi trường, mặc dầu chúng ta đem trí lưu giữ đảm bảo chất lượng hoặc kĩ năng hiểu hiểu, trời sinh chúng ta vốn liếng dĩ vẫn đảm bảo chất lượng rộng lớn từng người!

Cho nên!

Chỉ đem huyết tộc đầy đủ mạnh mới nhất hoàn toàn có thể tạo ra người uy lực ở Minh Cảnh, nếu như huyết ko đầy đủ đảm bảo chất lượng thì cho dù vô cùng vất vả, vô cùng khổ sở, nỗ lực đạt cho tới số lượng giới hạn của đỉnh điểm Minh Cảnh!

Bước đó!

Căn bạn dạng ko thể vượt lên trên qua!

Đây cũng chính là nguyên nhân vì như thế sao bao nhiêu trong năm này Hoắc Mãng cảnh giác nuôi nấng con cái mãng xà vảy đen ngòm, nên người sử dụng huyết khí của linh thú cung cấp cao mới nhất hoàn toàn có thể hùn hắn đột đập phá biên giới!

Ngược lại!

Huyết thống của Tiêu Nhất Thiên mạnh rộng lớn Hoắc Mãng vô cùng nhiều!

Thậm chí!

So với tôn thất còn đảm bảo chất lượng hơn!

Ngay cả Khi không tồn tại luyện Long Đỉnh hoặc mãng xà vảy đen ngòm, thì việc Tiêu Nhất Thiên đột đập phá cảnh giới cũng đơn giản yếu tố thời hạn. Vai trò của luyện Long Đỉnh và mãng xà vảy đen ngòm chỉ nâng lên thời hạn Khi Tiêu Nhất Thiên phi vào Minh Cảnh!

Bây giờ!

Tiêu Nhất Thiên hoàn toàn có thể chắc chắn rằng, người phụ này trước lúc còn sinh sống tương tự như anh, bà cũng chính là cao thủ của Minh Cảnh!

Điều này cũng có thể có nghĩa là!

Máu của những người phụ nữ giới này hẳn là vô cùng mạnh!

“Ông xã..”

Mặc cho dù Tô Tử Lam thiếu hiểu biết nhiều những góc cạnh này của việc tu luyện võ thuật, tuy nhiên cô ngẫu nhiên hoàn toàn có thể bắt gặp kể từ vẻ

mặt của Tiêu Nhất Thiên và đám người Sói Hình ảnh, rằng tất cả đang di chuyển theo phía mà người ta không nhiều mong muốn đương đầu nhất!

“Bà xã!”

Không đợi Tô Tử Lam phát biểu tiếng yên ủi, Tiêu Nhất Thiên vẫn phát biểu trước: “Anh mong muốn 1 mình yên ổn tĩnh ở đây!”

“Chăm sóc An Nhiên!”

Một mình!

Yên tĩnh!

Mặc cho dù vẫn ko chắc chắn rằng 100%.tuy nhiên kĩ năng người phụ nữ giới này là Dạ Dao vẫn chính là rất rộng lớn rồi!

Trái tim của Tiêu Nhất Thiên!

Xem thêm: thấy ông xã nhà tôi đâu không

Giờ phút này, lòng rối như tơ vò, lòng nhức như tua đâm! Tô Tử Lam đương nhiên nắm chắc thể trạng của Tiêu Nhất

Thiên, nên là, cô bởi dự một ít. Mặc cho dù vô cùng mong muốn ở kề bên Tiêu Nhất Thiên, tuy nhiên Tô An Nhiên cũng cần phải cô chuyên nghiệp sóc!

“Ừm, được!”

Tô Tử Lam gật đầu nói: “Có thể, tối ngày hôm qua u Dạ báo mơ mang lại em, có lẽ rằng là kỳ vọng. Anh hoàn toàn có thể ở kề bên bà…”

“Nhưng ông xã à!”

%3D

“Anh chớ hấp tấp vội vàng, chớ nghĩ về ko thông…”

Nói xong!

Tô Tử Lam nháy đôi mắt với đám người Sói Hình ảnh, xoay người cùng với nhau tách ngoài căn chống túng bấn mật!

Chỉ sót lại Tiêu Nhất Thiên!

Đơn độc một mình!

Tắt đèn bấm bên trên Smartphone, chống nhốt đùng một cái chìm nhập bóng tối hiu quạnh, một khi sau, tiếng nói nghẹn ngào của Tiêu Nhất Thiên kể từ nhập bóng tối vọng ra: “Mẹ Dạ!”

“Có nên u không?”

“Là u sao?”

Nước đôi mắt con trai rất khó rơi, chỉ vì như thế anh ko vơi cút nỗi buồn…

Lần ở nằm trong này!

Đó là nhị ngày và một đêm!

Mãi cho tới sáng sủa sớm ngày loại tía, Tiêu Nhất Thiên bước thoát ra khỏi chống nhốt thì trời sầm uất trở thành White xóa, nhập tay nỗ lực bộ khung của những người phụ nữ giới, nhị đôi mắt đem chút đen ngòm đỏ au sưng lên!

Ngày hôm nay!

Ngày mùng 10 mon 5!

Đó là ngày cưới của Hoắc Mãng và Đế Hinh!

Tiêu Nhất Thiên!

Vẫn còn người cần được bị, còn tồn tại việc nên thực hiện, nên đương nhiên sẽ không còn chìm đắm!

“Bố..”

Tô Tử Lam ôm Tô An Nhiên.ngoại giả còn tồn tại Đế Hinh và đám người Sói Hình ảnh, toàn bộ đang được ngóng ở bên phía ngoài chống nhốt kín nhập. Khoảnh tương khắc Khi bắt gặp Tiêu Nhất Thiên, Tô An Nhiên vẫn khóc!

Cô nhỏ xíu vẫn tồn tại nhỏ. Mặc cho dù cô nhỏ xíu thiếu hiểu biết nhiều được những sự ngăn cơ hội tử sinh này, tuy nhiên cô nhỏ xíu biết, cô nhỏ xíu nom rời khỏi được, tía của nhỏ xíu lúc này đang được vô cùng nhức lòng, vô nằm trong nhức khổ!

Cho nên!

Cô nhỏ xíu cũng tương đối nhức lòng, vô cùng nhức buồn!

Nhịn ko được nhưng mà mong muốn khóc!

Hai tay Tiêu Nhất Thiên ôm bộ khung của thi hài nữ giới, kể từ từ bước thoát ra khỏi huyệt, chôn thi hài nữ giới ở núi Vạn Nhân. Một chén hoàng thổ trở nên một ngôi mộ đơn độc!

Phịch!

Sau tê liệt, Tiêu Nhất Thiên khuyu xuống!

Quỳ trước ngôi mộ!

Tô Tử Lam ở kề bên quỳ xuống nằm trong Tiêu Nhất Thiên, nằm trong Tiêu Nhất Thiên bái tía phen về phía ngôi mộ đơn độc! “Bất kể người dân có nên là u Dạ của con cái hoặc không!”

Ngẩng đầu lên, Tiêu Nhất Thiên nói: “Con tiếp tục khảo sát rõ rệt về chuyện này. Trả mang lại u một công lý!”

“Ở bên dưới cửu tuyền!”

“Xin người hãy yên ổn nghỉ ngơi !!”

Cho cho tới lúc này, Tiêu Nhất Thiên ko thể đồng ý được, càng không thích tin cậy rằng u Dạ của tôi thiệt sự vẫn chết!

Mà!

Cái bị tiêu diệt còn thê thảm hơn hết u Đỗ!!!

Sau Khi quỳ trước mộ chừng nửa canh giờ, Tiêu Nhất Thiên mới nhất đứng lên, vẻ mặt mũi buồn buồn bực từ từ nguội giá thành, căn vặn Sói Ánh:

“Bà cụ ngôi nhà chúng ta Tiêu tê liệt vẫn bị tiêu diệt chưa?”

“Chưa!”

Sói Hình ảnh rung lắc đầu nói: “Theo thông tư trước tê liệt của đại ca, mang lại bà tao một khá thở!”

“Sống còn rộng lớn chết!”

Sai lầm của bà cụ. Làm ác!

Không thể ân xá thứ!

Tiêu Nhất Thiên tâm lý một ít, giá thành lùng nói: “Bà tao ko nên là mong muốn sinh sống sót, không thích bị tiêu diệt sao?”

“Vậy thì chớ giết mổ bà tao, nhằm bà tao sống!” “Để bà tao bị tiêu diệt kể từ từ!”

“Cậu đi!”

“Hủy quăng quật nền tảng võ thuật của bà tao và nhằm bà tao 1 mình nhập huyệt động. Sau tê liệt, nhằm hổ vằn đen ngòm đập phá diệt huyệt động, phong lan trọn vẹn lối nhập của huyệt động!”

Đối với cùng 1 người luyện võ, một Khi nền tảng của võ học tập bị diệt quăng quật, so với người thông thường tê liệt là vấn đề ko thể nghi vấn nữa!

Mà huyệt động đó!

Chỉ đem nhị lối rời khỏi nhập, lối nhập kín bị phong lan trọn vẹn, chỉ với lại lối phía bên trên vách núi, phía bên dưới là vách núi vạn trượng, rơi xuống là tan xương nhừ thịt!

Chết không tồn tại địa điểm chôn!

Một bà cụ thất lạc cút nền tảng võ thuật, ở phía bên trong, chỉ hoàn toàn có thể ngóng bị tiêu diệt kể từ từ

Chờ chết!

Thực sự kinh hãi rộng lớn chủ yếu loại chết!!! “Đại ca yên ổn tâm!”

“Tôi hiểu!”

Đám người Sói Hình ảnh cũng chính là tức tức giận cho tới ngột ngạt, bà cụ thao tác làm việc ác, ngẫu nhiên tiếp tục không tồn tại người không giống thương tâm, ngay tắp lự gật đầu tách đi!

Khoảng chục phút sau!

Đi rồi trở lại!

Tiếp theo đuổi đó!

Gầm!

Có một giờ đồng hồ hổ gầm rộng lớn, khung hình lớn rộng lớn của hổ vằn đen ngòm tiếp tục va nhập đá và cây xung xung quanh lối nhập kín, một khi, đá sụp sụp, cây xanh đổ!

Một mớ lếu độn!

Lý bởi đập phá diệt huyệt động này, một là nhằm bẫy bà cụ ở nhập tê liệt trọn vẹn, nhằm bà tao bị tiêu diệt 1 mình. Tự sinh tự động khử, bị tiêu diệt hao mòn nhập sự vô vọng, kinh sợ hãi và ăn năn!

Hai là!

eyJpdiI6IjlwWGtSTWp4VnZaemdcL0EybVdFKzRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IldXdEhKUjJUV2tJVWhoQW12V1FxK2lSRFY2R1VneURHSXJSWWJrRTQrbTZUczVxYjVBWDdod1FJWXBkblIzZ0NGTGVQRFliRjRBOENhdlExUG5mN3QyZnZlSGxnb0R5VTN0MWN2KzlNZEhMdWFkREJjRmZNa0tWdkI1MDQyanJLa2dJNTZBaWlLdjd4c1ZmeDBFNERieWFlZVwvbmZSXC83SExrVDh0Z2t4b0ZEUVRYeWVaQzNLaFpiSlJ0VVU0YTB2R056WEg3OHljMDBjblwvXC9US25yT3dnd3ZaRXlmVURPMFp6V1BkT294K2lqM1wvQk1CMTI2a05HcU9PcUIyWVBrY1l3K2FtMlFIK1lVWWxObVJLYkZwcXFKQ3JFeGJTK3JcL29SSGtRZ1MwV1VaM2lXcVFoY0xzMGxrK3pRTWdVZFN0cFVOSEV5NGJzY3dWanp5eDJ4bTA0QT09IiwibWFjIjoiMGFkN2E3Y2UzZDBkYjc2NTYyNTY5MGY0YzQyMTJjYzI0ZmZjNjBlODkxNDYzYWE1MTFmZTY5OGQxZjI2OWMyNiJ9

eyJpdiI6ImNGZ0FXaGZnYlg3WDhoa3d0dFlDaHc9PSIsInZhbHVlIjoiQzNSUkc3UEV0ZjR6ZmRNU0NOMVQ1dk5INmlORk9HRlV0SmRKaU9uMU85MjJRODY1RmFWNjRGSkRkVmpQZlpEUEQ4dSt4M3RJSFNYaU56eDVubmJvYlE9PSIsIm1hYyI6ImZmMGEzNzkwMzQ3ZmMyNzY1ZjE4NzVlNzdiYWRjZjAxNTk4ZmEwOWFkOWRhNzBkZGRmOGJmYjk2M2MzNzlhYmUifQ==

eyJpdiI6IjgyXC9FdkpZYldrVlZsMmdvcGFlbGhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlFvMUtMMmJVcWJ6UXd1NHhMWVJQMkl1Z0lENWx6Umd2bTY3OW9RMWhlV3BZSmw0c1hsQWh2WnZcL3VHdXhtamVkZklUeU9GbkkxODNBVjVLUmpCUTdCOFordURcL3NsbEgxbythVXNJYUx4c0Mwd1hqTFdFQ0ltNThQZFNEWkp6TVlKZmxUUEtpUXJhNkpCMUlMMlJUUmNod2lDZ2xmOEVIa2NVZEJiNlRcL3lXSFlWNXB0QldxcExocHlQdlhyZWprdkJpeG44YUpKSEZYdWplQjJocEViTkZOMStKTFcyVW8rU3pPajVxa2p3TEpQU2hHNEpkaHFCRmtXZVhFSkpuSDFjZVc1amJ1ZlZkZWcrSWVXYjNPVnZnPT0iLCJtYWMiOiIyYjNmNzRiOWUwOGE5ODEyMDM1ZTFiNmI5OTk4ZmUyNTYwMWI5YzkzOThjY2Q4Zjk3MDE3NDBmMDgyZGNiZjEwIn0=

eyJpdiI6ImloWXhcL3h6aUdsdlF2bVdcL1pBbDBtQT09IiwidmFsdWUiOiI5WHJsdHNhaDRPb3drMFVWK2dtK096RjkxZXhua1NsOGFyMVhtZEFNXC9nU1FjRFcrUkVrWjVJaTN5TzRmRFwvVEt4a2NWZkpmR09CeURTZnh6K3BveWh3PT0iLCJtYWMiOiI5MmJkODJmMWUwNTRhZTJjMjhhOWU4MGI3YjcyOWNmMGE0MzU3MDMwM2YxMTVjODQxYzE3NWU3OWU5YmU0ODc3In0=

eyJpdiI6InBuUlR2Mk1TOE5XWHYxTlwvdGZNTXZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikt4R0c5VVc0dHhBUThYeko2dGkzRFZLeVQ5WG8xQnB4K3lUXC82NUtPTjNFc0crSzZYc0g5MHRSRElPbVd0bldBeHJJZ3JcL1NVczB2NXlYcDRkTTg3TXc9PSIsIm1hYyI6ImFiZDJjMjU2N2E0NGI1ZWU2ODE1OGEzNDAzMzY4MjE2ZDlmNWFiNjcxMGJiOWYxYjg2OGQ1MzQ5ZjgyYTA0NzQifQ==

eyJpdiI6IkVmTU43VlwvM00rUGR0YmhZUHpkMHFRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImFUM1wvNUkzXC9DZmxqNWdiWk5qWkpIUFZ3d1g4KzRkNFwvOWMxZGtWdWtCekJSZHdrN0l0Sm9iZG1HK0dIWnV5K0U4d2ZyNVBtdUlBaTV5Zm00aE1zOEx1VzEySEJnZUJqd1dhcUc4dit3a1liV1J4cnI1Yk5IdWRvTU1teHQ5Y1dySGVqc3VKWE41bTkwRHVhNGdLRzY1aEJvYjRWeEpSWVRJY1lXM3Nkc1wvUW1EdVJnSW5mckFNeUNoTGhmVkhZdzBlZEtRMVdRc0syaHNYWFhxNlFvdkxDdDhqMG1LNWV3aUhNbGdvaTAxelJyN3pTSFF3YU1rUGY4YW9oOGJGakdxaDduTU9XNTFCNDhZN3BtWDVVZWVoeXVzSkJWalwvU1JJRTM5cTRTZ2FkUExGM1ROZit6SDRQSEQ1aXppZzZsc1JGTm1CVUVLWmIyK0dzZVE5SGhEa2ZQK0dRZmFxcmtlTnJIR1psc20wZnlOeWJcL1M4Nkg1Z1lteEdoUTJGT1wvVlAiLCJtYWMiOiJjOTMwMjBiMTU2Njk2ZGRiNTJjNWZmNjQ1MjVhNDk3ZDBhMDQ4NmI4Nzg2NjQxZjY1MzFjOWJkYzE5NjRiYjc2In0=

eyJpdiI6ImR6a1ZMSHVpeUo1MURaSEVsemJ6WFE9PSIsInZhbHVlIjoiUHcxdWhObzBKK0JCUXBlcHJSYldDdEFuOUZlRlRFMGd4OXBWbDdYTzJUbFVDOWZ0WGpYdUZBK2o2Rm1OdHBFZStYZHViOExBUzR4XC9sSCsreGtqTWNBPT0iLCJtYWMiOiJhZjU3OGI4OWJkMmYzYTNlYTg4ZmY4ZjdmOTY0ZmQ2NTQ3ZjljMTE0YmIzNGE5YTFjMGE0YzU4MGFjM2IzY2VlIn0=

eyJpdiI6Im80ZThuWmR2bE5EenNPZlhrN1N3Rmc9PSIsInZhbHVlIjoiOUxcL1c5QXVKa0lUTkxLdElPblNQZkNHZFwvY2VmSE80UVY3cW5xYXlqZDZzaEg5VnBBTkFcL1htamRvblVOUG5vRXRzVzI4OUlmaVdmN1NcL2xVV25uOFJMbG5wbDBwQnRFa2t1eGQ1XC9IQXhxMDczK0JJdmNRdmc4QzFBZmVsM2JYMjZXdFM3Q3JsbXpIeVY4aERZcTI4cGRXNFV5TCtZcjFPbnR5YkgrRnZDU05OdkFpXC9ZZUc4UFl5Y093bmFWV0FRUGd0TmFKT2dHZlU4SERSQ2dhS0JMUDVESko2S1lDWENLYjNpMWwrZEZvU0J6NVZJQUF0K0k0ODdNUXNqRU1GbmZIbWQ4a3hwSzlNYzJrbjJrVXErRktuYnhOREdTVk8wejZkRmwwaE14TWZYQVNZNWxTSEFWSmVCQmZ6STZ5clMiLCJtYWMiOiIxNzRhMDc1ODJiYjUyMjk0Mjg4MDEwYjQ0NzAzZjFlOWE4MzliM2YyYWYyOTdmYmZmYjI4YTM1NzcwNGY2OTI5In0=

eyJpdiI6IkV4aklrMUZFMEVoTkZJYWhIRGtxbGc9PSIsInZhbHVlIjoiWm9GWnNqTmhcL0t2TFdvWCt1anN4cW9uRFAzWlwvVThnVTdkWkptaU13YXVOM2V2UEJVSzRuemp6Q1pPY0gzeDJjYVpkU1EyVXBjb1FNRitxcHFLOG1UMFwvajNZNVhDNGtTODdhS1MxUCtEdU4wb0tpT3I5OUxhMXI0anBBRXhxbG1BWjB6cDdibTlOSzR0dkFUWGdtb0x0Y1cyUjErXC9CUEdkSnNPTDFydGw1MFRvc3N1ekxhSnJDYXpJSTViR2l0R04wUEN4ajRIdVVtSzhHdDJkVmFpaVBYYkRhb3pQZTZwVVpPdlduYVk4dVk9IiwibWFjIjoiZTdiNzg4ZDBjNzZkZjMzZDU4ZWUwOTBmZGQ4OGY1N2Y5MTI3ZTQ1MGE0MDliNmJkMzNlZDhhM2ZlOWE3NDFjYyJ9

eyJpdiI6Im9HeklrUU1vSHRubUFkY2d0cENpekE9PSIsInZhbHVlIjoieEoxSEdRUEZHNzBPTlJ5cVVHUkl3c1wvYWFnTUFpanVZVW5TVnJHd1JZVEZ6VGsyd1wvZVpEWkdJbGt3ZGFpMlBKdmw5M1AzcXpLNHpXN0NNVm8rNVd5dFwvTTdvTW5WZURCOEhsazlZeFExNStpeHdRWnBUYkxndW5hbGE3VjROYUwiLCJtYWMiOiIxNDYwODdlYzhmMjBjNTk0NjkyNzc0MGUxNDNhZjc3YzhiMWJiZmY1M2E2ZTdmNGM0Mzg5N2I3ZmZiNjIwNzM5In0=

eyJpdiI6ImZzcFU0TXVcL3owSjV1eXdnWUxoT2FnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkVoYnRPRkJTVjFpYlpCeTlCcnRqSHh2N2RUblVCR3JiSlwvYVZ5T0pvQVloU1RUaHBoTlo2RXQ4UGdvRExPWjBUOW1qRFRQeTFjNER2R0ZCczUrWTl0QT09IiwibWFjIjoiMGRkMTU0MWJhZGFlYjkwNTI5MWI1OWUyMzBlZTkyODg1MjkyOTI5NTg5NzM1ZWQyMzI1MTE5OTNjYzBjYmRjNiJ9

eyJpdiI6Ik9RMGtmTTQrWUllUXZ4V0Jsd2oxRkE9PSIsInZhbHVlIjoidU9mVjZtTlNaRUI3MnBmdWVqN0lsN3JjV3k1aExxREFPb1U1UU9NN09CTmhMM0dIZ0lKQWRuNGZFYlJzNlFEOWRjdmxXcnJSdmRCK2xqcFB3ZERXenZUSFNhN29BajZFTmJiY1NJdDNhQ0k4TDdaV29Ob1RCTUJKMXF5MmZmc0QwT1ppWHlnMXcxTUhtalF2cVVRV2J2MTFvZEh1ZlFMTmkxYUp3dXRwRFNsT3oyUUhmRUVzczByWlJvTFZORVVoSEwydXdnSFN2NmZ4OWFsUXFCNWVkeFhtVFwvdHpneW41bFNBcm1ETFNYdXc9IiwibWFjIjoiODlhNzljY2ZjYzA5NGVjNmFmNGZhZGFhZDI5OTU3ODAwNjU5NDcyNWE0N2Y2YjUyMTRhM2MwMjMxN2E4OTA3ZSJ9

eyJpdiI6IkZqVDlEZTJEc3EyYlBoNElXYnE2b0E9PSIsInZhbHVlIjoiV3M2OEI0blVOY0VSdWJGSDN1bU1PQ2lldHpwXC9QVld6K1FiTm9YNU9HWHBUeU9kcW9VSEhmUGVUdzQzemhEYlZHclR6RG1BWmRSS3JReWZ1NTE5UThBPT0iLCJtYWMiOiI2NzdkMzJmNWRkYzIzYjAxNmFjNjQyNDI0OWZmMDg0ZWZmMTU3YTdiOGFjYzA2M2JmZWQxYTUxMDFlZjRjY2FlIn0=

eyJpdiI6ImhjRjNibTlpcnd0TWpxRTJmTWk4RkE9PSIsInZhbHVlIjoieG1IUjUzWUxBeVZCbDRHWVFQbHFsa0RlamdsMTJsT1hidkRMOGcyaWEwTlRJbVEzempuRWlaalBrNXRmdkZJQTVCVFFIa1FBaWhtY0VZT0RZaDhZOG5BRzZhYnRaVEl5ckJPMEIxTVB4TTI5TStid0lqUjNoRWRBd2Mrb1dCQ0xSNkhhXC96b1lUbTRFR0ZpVFJFaHlWek85cVJLYVwvNXlzcFkxa2RqS1FoVXlpbnVQWVwvUlZhZ2tqeTdXandRbHlxb0tcL0daNFBDNklwaDNrWWJUWTFVK3lzbXdLVmoyM1FHck1QR05kcnBtWjBZemFLajN5OUp6amppRTIzQzBtYTZpWlwvakFpSFo1Qmc5QXJhZXk4ZXhGQTBkclc5aTBHcTEyZWU1M2NUMlpuRT0iLCJtYWMiOiIyN2NlM2E5NTNhZTQwYzEzYmRhM2Y1NDVlYzIwYmRkZjg5MjAyMGI3NjM1ZWQyZjUzMmZmZGUzODBiOTJkYzZhIn0=

Tiêu Nhất Thiên hít thâm thúy, rời khỏi hiệu: “Đi thôi, về bên thủ đô!!!”

Advertisement

Xem thêm: không thể chia xa

Kéo xuống bên dưới nhằm hiểu chương tiếp các bạn nhé !!

Truyện mới nhất hoặc dành riêng cho bạn

';