Sau Khi Kỷ Vi trở lại chống ngay tắp lự ở lên nệm lăn lộn một vòng, tiếp cơ cô mới mẻ núm Smartphone đang được đặt tại mặt mày cơ lên.
Tâm tình đang được đặc biệt rối rắm.
Bạn đang xem: tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế
Cô nghĩ về, anh vẫn ko coi cô là một trong những người phụ nữ giới.
Cho nên anh mới mẻ không phải lo ngại oi sắng như vậy.
Đối với điều thổ lộ của cô ý, anh cũng coi như cơ là một trong những sự dựa dẫm của nữ giới sinh tuy nhiên thôi.
Kỷ Vi lấy tay đấm nhập gối, khốn nàn thiệt tuy nhiên.
Nằm thêm 1 khi, Kỷ Vi đứng chuồn lấy áo ngủ nhập chống tắm, khi xoay rời khỏi thì tâm tình đang được chất lượng rất nhiều, cô vệ sinh tóc quốc bộ xuống lầu, cho tới lội nhì cô ấn định trải qua chống Lâm lão gia, còn không tới sát đang được nghe ông đang được thủ thỉ Smartphone, bước đi Kỷ Vi tương đối tạm dừng, ko biết bên phía trong Lâm lão gia đang được thủ thỉ với ai tuy nhiên giọng khích động, nước miếng cất cánh ltinh tinh.
"Đúng vậy, đang đi vào tuổi hạc này vẫn còn đấy 1 mình."
"Con trai của Lâm Đế đã và đang một tuổi hạc."
"Cũng ko thấy nó mến ai, vững chắc sẽ không còn mến đàn ông chứ?"
"Làm sao tuy nhiên hoàn toàn có thể yên tĩnh tâm được chứ. Lão Tần à, hoặc ông nom demo coi đem ai tương thích hãy thưa lại với tôi nhé, tôi ko thể quản ngại nổi nó vẫn hoàn toàn có thể khiến cho nó chuồn họp mặt người tao."
"Sốt ruột chứ, đến thời điểm cơ vững chắc cũng trở nên ông già nua thất lạc rồi."
Xem thêm: trà hoa nữ
Thì rời khỏi là nói đến Lâm Trứ.
Kỷ Vi đứng cạnh cửa ngõ nghe một khi, tâm tình càng u ám.
Anh đang được chính thức già nua rồi, còn cô vẫn ko đầy đủ rộng lớn.
Đứng thêm 1 khi, Kỷ Vi ko nhịn nổi đành đem tay lên gõ cửa ngõ, Lâm lão gia ngó người rời khỏi nom, thấy là cô nhóc thì tức khắc mỉm cười rộ lên: "Vi Vi à."
Kỷ Vi mỉm cười chuồn nhập, ngoan ngoãn ngoãn ngồi ở mép nệm, thực hiện như ko biết: "Ông đang được thủ thỉ gì vậy ạ?"
"Có thể thưa gì nữa chứ? Còn ko nên nhọc nhằn lòng chuyện hôn nhân gia đình của Trứ Nhi sao." Lâm lão gia thưa với lão Tần nhập Smartphone một giờ đồng hồ rồi húi máy, Kỷ Vi hấp tấp vàng đem tay rời khỏi nhận lấy Smartphone của Lâm lão gia: "Ông ơi, trong tâm địa Trứ Nhi chắn vững chắc đã và đang đem tâm trí rồi, ông nằm trong chớ nhọc nhằn lòng vượt lên trước."
"Sao hoàn toàn có thể ko nhọc nhằn lòng được đây?" Lâm lão gia hừ một giờ đồng hồ, vươn tay mang lại hộc ngăn lôi ra, bên phía trong rỗng tuếch ko, ông đùng một phát tức phẫn uất đóng góp sầm tủ lại, "Lại lấy đàng của ông chuồn rồi."
Kỷ Vi mỉm cười kéo tay ông, nói: "Trứ Nhi đang được rộng lớn như vậy, anh ấy tiếp tục tự động bản thân bố trí được tuy nhiên ạ."
Xem thêm: túi nhỏ bên trái
"Vi Vi, sao con cái lại thế nó thủ thỉ vậy chứ?" Lâm lão gia xoay đầu nom Kỷ Vi, Kỷ Vi mỉm cười tủm tỉm, mi đôi mắt cong cong, cô nhóc này mỉm cười lên không chỉ có rất đẹp mà còn phải thân thích thiện, ông doãi tay nhéo mũi cô một chiếc, cúi thấp đầu nỉ non mặt mày tai cô: "Ông chỉ hoảng sợ Trứ Nhi mến đàn ông."
Trong lòng Kỷ Vi tương đối hoảng hốt: "Hả...Chắc là ko đâu ạ."
Lâm lão gia thổi râu trừng mắt: "Ai hiểu rằng, cho tới ni vẫn còn đấy đơn thân, đang được nhiều năm rồi cũng ko thấy thủ thỉ yêu thương phen này, một phen cũng không tồn tại."
Bình luận