tôi sinh con cho tổng tài

Chương 4: Người một khi suy giảm thì thiệt sự suy yếu

Edit + Beta: Vịt

Bạn đang xem: tôi sinh con cho tổng tài

***** Sở này nom số chương tuy nhiên tuy rằng lâu năm tuy nhiên số word của một chương chỉ bởi vì 1 nửa hoặc bởi vì 1/3 chương thông thường thôi (bình thông thường chương đều là khoảng tầm xấp xỉ 3000 words), tính đi ra thì cỗ này nếu như thông thường chỉ tầm ngay gần 200c thôi. Cho nên tui tính nếu như hôm này tui ko bận tui tiếp tục đăng một ngày 2 chương cỗ này mang lại nhanh chóng qua chuyện phần ngược. Tui mong muốn hóng cho tới ngày thằng con cái rể với thằng phun chúi bị ngược tơi bời :(((((

"Xin lỗi van lơn lỗi!" Đám học viên sắc mặt mũi tái mét nhợt tuy nhiên trườn dậy, cuống quýt vội vàng vàng nâng Dư Báo Nguyên dậy.

"Ngài chẳng sao chứ?" Có bé xíu trái ngược sử dụng khăn giấy tờ cho tới.

Đầu Dư Báo Nguyên bị va nhức, vô nháy đôi mắt chỉ cảm nhận thấy khắp cơ thể teo rút nhức nhối, những giọt mồ hôi giá thành tức thời tuôn đi ra. Cậu nhe răng trợn đôi mắt, nom ngược lại rất rất nạt nộ người.

Khoai Sọ ở vào trong túi trước vùng ngực cậu chính thức lộn xộn tuy nhiên kêu meow meow, nhị loại vuốt lông tóm loàn xung xung quanh.

"Dư thiếu hụt, Dư thiếu!" Phía sau tự nhiên sở hữu tiếng động vang lên, "Ngài chẳng sao chứ? Tôi may tuy nhiên xua theo dõi ngài."

Hao không còn khí lực giương đôi mắt nom. Người trước đôi mắt, là quản lí gia của Cố trạch, chúng ta Hà.

"Chú Hà, con cháu chẳng sao." Dư Báo Nguyên cảm nhận thấy cảm xúc nhức kể từ từ vơi cút chút, mạnh mẽ và tự tin chống nâng phát biểu.

Hà quản lí gia nhíu mi, "Sao tiếp tục không tồn tại chuyện gì? Chảy ngày tiết rồi. Nào, theo dõi chú Hà về Cố trạch cút. Trong mái ấm sở hữu chưng sĩ mái ấm gia đình, ngài cho tới nhằm hắn coi tình hình chút." Vừa phát biểu, ôm cậu cho tới bên trên ghế sau xe cộ.

Sắc mặt mũi Dư Báo Nguyên, vẫn cố chống, "Cháu thiệt sự chẳng sao. Chú Hà, nhằm con cháu trở lại, con cháu còn cần đi kiếm mái ấm."

Hà quản lí gia xoay đầu nom nhìn cậu, trầm mang trong mình một hồi, thở lâu năm, "Tôi biết ngài và thiếu hụt gia chia ly rồi, thiếu hụt gia ngày hôm nay cút đón người cơ về mái ấm. Nhưng tuy nhiên . . . . . . Ài, ngài mặc dù sao cũng ở Cố trạch 5 năm, nếu còn muốn tôi thấy cậu đem kệ, tôi thiệt sự ko thực hiện được."

Vừa phát biểu, ông phát động xe cộ, xoay đầu trở về phía Cố trạch.

Trở về Cố trạch, Cố Phong vẫn ko quay về. Bác sĩ mái ấm gia đình xử lý mang lại cậu bao nhiêu chỗ bị thương rõ rệt, đơn giản và giản dị băng bó một phen.

Cậu ngồi bên trên sofa nghỉ dưỡng một hồi, tự nhiên nghe thấy giờ cửa ngõ được ngỏ đi ra, vừa vặn ngấc đầu, là Cố Phong về bên.

Êu, còn ôm công chúa viên báu vật của hắn, Trần Lập Ninh.

Dư Báo Nguyên theo dõi phiên bản năng tuy nhiên liếc Trần Lập Ninh một chiếc.

Chiều cao tầm trung, domain authority White nõn, môi hai con mắt hoa khoét lóe sáng sủa, môi hồng răng White, rất rất như là người. (con nghĩ tình địch ca con cái ging vượn à =)))))))

Cố Phong vừa vặn nhận ra cậu, lông mi anh tuấn nhíu lại nghiêm ngặt, "Sao cậu vẫn ko đi?"

Hà quản lí gia cuống quýt vàng tiếp điều phát biểu, "Thiếu gia, Dư thiếu hụt phía trên lối xẩy ra tai nạn đáng tiếc, tôi dẫn cậu ấy về xử lý chỗ bị thương."

Cố Phong giá thành lùng ừ một giờ, nhẹ dịu bịa Trần Lập Ninh bên trên cái sofa không giống, "Vừa khi, Lập Ninh vừa vặn rồi xuống xe cộ ko cảnh giác trẹo, bảo chưng sĩ coi coi."

Bác sĩ vẫn ko cút, xách đồ dùng lại tiếp cận lân cận Trần Lập Ninh, tháo dỡ giầy nó, nom nhìn chỗ bị thương ngay tắp lự mỉm cười nói: "Không sở hữu chuyện gì rộng lớn, bôi chút dầu hoả hồng là được."

Cố Phong đáp một giờ, "Mang dầu hoả hồng mang lại tôi cút." Vừa phát biểu, bịa chân Trần Lập Ninh bên trên đầu gối bản thân, thế tăm bông chấm chấm dầu hoả hồng, cẩn thận vừa vặn bôi, vừa vặn hỏi: "Còn nhức không?"

Trần Lập Ninh đẫy mặt mũi ráng đỏ chót, nhấp lên xuống lắc đầu.

Xem thêm: truyện lạc mất cô dâu xung hỉ

"Em phát biểu em, cũng ko biết cảnh giác chút, rõ rệt đằm thắm thể tiếp tục yếu hèn ớt, còn gắng cậy mạnh." Cố Phong trước sau như 1 giá thành nhạt nhẽo, thời điểm hiện nay mặc dù thế cũng đem theo dõi bao nhiêu phần ôn nhu và cực chẳng đã.

Dư Báo Nguyên trợn đôi mắt White, xoay đầu cút.

Vẫn may Cố Phong ko khi nào quan hoài cậu, nếu như không cậu cần bị già họng cãi láo bị tiêu diệt.

"Meow -"

Khoai Sọ mềm mại tuy nhiên kêu một giờ, nhị đôi mắt vĩ đại to nom chằm chằm Cố Phong và Trần Lập Ninh, vậy tuy nhiên hiện thị lên một tia coi thường thông thường.

Cố Phong bôi xong xuôi dung dịch mang lại Trần Lập Ninh, sau cùng bịa lực xem xét bên trên người Dư Báo Nguyên, "Chú Hà, lát nữa lần hotel mang lại cậu ấy."

Hà quản lí gia ngắc ngứ, "Nhưng tuy nhiên . . . . . . Dư thiếu hụt cậu ấy vừa vặn mới bị bệnh thương, vẫn chính là . . . . . ."

"Tôi không tồn tại tương quan cho tới cậu tao," Ánh đôi mắt Cố Phong tối tăm, "Huống chi Lập Ninh cũng về rồi. Chú Hà, chú nên quan hoài Lập Ninh nhiều hơn thế nữa mới mẻ đích."

Trần Lập Ninh rộng lớn lượng mỉm cười phát biểu, "Cố Phong, em chẳng sao. Nhà này làm cho anh ấy ở cút, bị thương vẫn chính là chớ cút lộn xộn. Em không tồn tại hẹp hòi như thế. Huống chi, anh ấy bảo vệ anh lâu như thế, sở hữu vài ba việc em muốn làm van lơn chỉ giáo với anh ấy."

Cố Phong ko thì thầm, chỉ nhéo nhéo mũi nó.

Dư Báo Nguyên tủ bao tử của tớ.

Hai người sao rất có thể ngấy như vậy?

Cậu buồn ói chuẩn bị ói rồi.

Khoai Sọ ở vô ngực cậu lại meow một giờ, tuy nhiên sở hữu đem Dư Báo Nguyên biết, Khoai Sọ đang được nói: Thú nhị chân già họng cãi láo ngày nào thì cũng thương tâm thực hiện con cái u nó chuyện ko biết xấu xa hổ đồ dùng chó ai mang lại bọn nó gan lì chó buổi ngày ban mặt mũi bạch nhật tuyên dâm một đám ngu ngốc già họng cãi láo cơ hội rộng lớn 800 dặm cũng ngửi thấy được hương thơm chó lẳng lơ sớm trở thành u cút chớ thực hiện sợ hãi nhân gian tham trở thành sao thanh hao hãm lìn tuy nhiên vùng quê mới mẻ xã hội mái ấm nghĩa kiến thiết.

(Đụ má chi đíu ngt ngh gì hết làm tui dch đau c mt -.-)

Cậu phía trên lỗ tai lông xù của Khoai Sọ thơm một chiếc, "Không được chửi thô tục."

Khoai Sọ meow một giờ, coi như miễn chống thỏa mãn nhu cầu.

Cố Phong nom nhìn Dư Báo Nguyên bên trên đầu quấn băng gạc White, "Vậy cậu trước ở lại." Vừa phát biểu tiếp cận ban công rộng lớn, chớp đôi mắt nhận ra 5 chữ vĩ đại mạnh mẽ và tự tin sở hữu lực "Cố Phong là vương vãi bát" bên trên hành lang cửa số sát khu đất rộng lớn, sắc mặt mũi giá rét. May tuy nhiên tu chăm sóc vẫn ở trên đây, hắn ko lên cơn.

Hồi lâu, hắn xoay người, góc nhìn giá thành lùng nghiêm khắc nghị phun trực tiếp cho tới Dư Báo Nguyên, "Cậu ko ni ko cho tới đi làm việc."

Đi làm?

Đi thực hiện con cái u anh đấy! Trần Lập Ninh đều thượng vị rồi!

Xem thêm: trái tim vai phản diện

Cậu không thích đi làm việc mang lại Cố Phong, ngược lại rất rất mong muốn viếng mồ mồ mang lại hắn.

Khóe môi Dư Báo Nguyên khá câu lên, ý mỉm cười ko thông lòng đôi mắt, lòi ra một nụ mỉm cười fake xảo trá chi chuẩn chỉnh, "Chúng tao thời điểm hiện tại loại cỗ dáng vẻ này, tôi kế tiếp thực hiện trợ lý mang lại anh, phù hợp sao?"

"Công là công, tư là tư." Cố Phong giá thành lùng phát biểu, "Cậu ký thích hợp đồng thao tác làm việc 5 năm, còn sót lại nửa năm. Hiện bên trên vi phạm thích hợp đồng, cậu xác lập cậu trả được chi phí vi phạm thích hợp đồng?"