“Cơm tối em nhằm lại cho tới em đấy, em thao tác cho tới nỗi choáng ngợp luôn luôn rồi à?” Quan Triều Viễn khôi hài choãi tay búng nhẹ nhàng lên trán Tô Lam.
Tô Lam hạnh phúc nhưng mà xoa xoa tay, còn còn chưa kịp lên đường cọ tay, đang được chũm lấy một chiếc bánh mỳ hấp, tức tốc cúi đầu cắm một miếng, tiếp sau đó lấy đũa gắp lên một miếng xương sườn nhưng mà gặm!
Nhìn thấy tầm vóc tựa như sói đói của Tô Lam, nhị đôi mắt Quan Triều Viễn lúc đầu là yêu thương chiều, tiếp sau đó là xót xa vời, sau cùng là thương xót.
Bạn đang xem: tổng tài anh quá bá đạo rồi
Sau Lúc Tô Lam ăn bao nhiêu miếng vĩ đại, mới nhất chính thức há mồm rỉ tai.
“Lúc trái đất đói bụng, thực sự ăn dòng sản phẩm gì rồi cũng ngon, bao nhiêu ngày hôm trước cho tới em tợp loại canh xương sườn dầu mỡ này em cũng sẽ không còn tợp đâu, giờ đây sao lại tiêu hóa như thế chứ!”
Nhìn tướng tá ăn mồm vĩ đại mồm nhỏ của Tô Lam, Quan Triều Viễn nhíu ngươi nói: “Ăn chậm chạp thôi, không người nào giành với em đâu!”
“Bụng của em hấp tấp vàng lắm, nó thực sự dòng sản phẩm hố đen sì nhưng mà.
” Tô Lam một vừa hai phải nhai món ăn vô mồm một vừa hai phải cười cợt ngây ngô với Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn coi Tô Lam khẽ rung lắc đầu, cực kỳ hiểu ý nhưng mà cười cợt.
Thật đi ra anh cực kỳ quí tầm vóc này của cô ý, cô vô nằm trong chân thực, ko hề sở hữu tầm vóc thực hiện màu sắc, cô cực kỳ song lập, quyết tâm, ko yếu ớt như các người đàn bà không giống, tựa như một gốc cây xanh dở hơi ven lối vậy, tuy rằng rằng tức thì từ trên đầu tình cảnh cuộc sống thường ngày ko được chất lượng tốt, tuy nhiên nhưng mà vẫn luôn luôn thiên về phần bên trước trưởng thành và cứng cáp, ở kề bên cô càng lâu, anh càng quí tính cơ hội của cô ý.
Dĩ nhiên, cô cũng khá quật cường, khi tức phẫn uất tiếp tục khiêu chiến với anh, cũng tiếp tục chọc cho tới anh tức phẫn uất cho tới nổi trận lôi đình, tuy nhiên nhưng mà anh vẫn ko tách được cô, thiếu hụt cô, cuộc sống thường ngày tựa như rơi rụng lên đường sắc tố.
“Ăn no rồi lên đường tắm cọ lên đường, tiếp sau đó mau lên đường ngủ, nếu như không buổi sáng sớm ngày mai lại ko dậy được.
” Cuối nằm trong, Quan Triều Viễn nhắn gửi thăm dò một câu.
“Biết rồi, Thái Hậu căn nhà anh đang được soi lỗi của em, em sẽ không còn động vô họng súng đâu!” Tô Lam cười cợt rằng.
“Em biết thì chất lượng tốt.
” Quan Triều Viễn cười cợt gật đầu.
Lúc này, Tô Lam đùng một cái ngừng nhai món ăn vô mồm, coi chằm chằm Quan Triều Viễn nói: “Anh nói…”
“Cái gì?” Quan Triều Viễn nhíu ngươi chất vấn.
Tô Lam coi thông thoáng qua loa phía cửa ngõ, tiếp sau đó đè thấp giọng nói: “Anh rằng coi liệu rằng sở hữu cần cuộc sống thường ngày dục tình của thân phụ với u anh ko hài hòa? Cho nên u anh mới nhất đối đãi với những người không giống khó khăn như thế không?”“Em rằng bậy bạ gì đó?” Lời này tức tốc tạo nên Quan Triều Viễn trầm mặt mũi.
Một tay Tô Lam chũm bánh mỳ hấp, một tay chũm đũa, chân trần chạy cho tới trước mặt mũi Quan Triều Viễn, cắm môi nói: “Em thấy chắc chắn rằng là sở hữu chuyện như thế, vì vậy u anh mới nhất thấy thân phụ anh ko một vừa hai phải đôi mắt như thế, nhân tiện cũng tạo nên em gặp gỡ xui xẻo theo!”
“Được rồi, chớ đoán lần nữa, mau ăn cơm trắng đi!” Quan Triều Viễn đen sì mặt mũi rằng một câu, tiếp sau đó xoay người lên đường vô toilet.
Nhìn thấy mặt mũi Quan Triều Viễn thay cho thay đổi phi lý, Tô Lam quay đầu sang một bên lẩm bẩm: “Chỉ đùa một ít thôi nhưng mà, đến mức độ cần đen sì mặt mũi sao? Thật là!”
Sau cơ Tô Lam bèn nhuần nhuyễn ăn sạch sẽ bình canh xương sườn lưu giữ nhiệt độ, rồi hạnh phúc lên đường tắm cọ, mới nhất lên chóng ngủ.
Trong khi ngủ mơ, cô cảm hứng sở hữu một cánh tay bao phủ lấy eo bản thân, môi cô cực kỳ niềm hạnh phúc nhưng mà khẽ giương lên bên trên, kế tiếp ngủ…
Sáng sớm ngày sau, Tô Lam và Quan Triều Viễn trúng giờ xuống lầu ăn cơm trắng.
Lúc này, Xuân Xuân còn ko tỉnh táo, Minh An đang được cùng theo với Quan Danh Sơn và cả Lục Trang Đài ngồi ở trước bàn ăn nhằm ăn cơm trắng.
“Chào buổi sáng sớm thân phụ mẹ!” Tô Lam xin chào chất vấn hoàn thành, bèn cúi đầu ăn cơm trắng, không thích coi khuôn mặt mũi ko rõ rệt vui vẻ buồn cơ của Lục Trang Đài.
Xem thêm: phu nhân sát thủ của trùm xã hội đen
Quan Triều Viễn vừa miệng một vừa hai phải tiếp lời: “Mẹ, con cái chào một người gom việc…”
“Triều Viễn, Lúc ăn và Lúc ngủ ko được rỉ tai, sao giờ đây con cái không tồn tại một ít quy củ nào là vậy?” Quan Triều Viễn mới nhất rằng được 1/2, Lục Trang Đài cũng ko ngước đầu lên nhưng mà ngắt điều anh.
Quan Triều Viễn đành cần ngậm mồm, giương đôi mắt liếc coi nhau với Tô Lam một chiếc, Tô Lam cũng chỉ gục đầu xuống kế tiếp ăn cơm trắng.
Trong khi tức thời, bên trên bàn cơm trắng chỉ mất giờ nhai nuốt, khoảng không gian sở hữu chút cứng ngắc.
Sau Lúc Quan Triều Viễn ăn no, thấy Lục Trang Đài đã và đang ăn sát hoàn thành, mới nhất nở nụ cười cợt nói: “Mẹ, con cái chào một người gom việc về, buổi sáng sớm tiếp tục thu dọn cho tới căn nhà tất cả chúng ta nhị giờ, chiều tối lại cho tới thu dọn nhị giờ nữa, con cái biết mũi của u nhạy cảm, vô căn nhà ko thể sở hữu lớp bụi, đợi lát nữa người tớ cho tới, u thấy nơi nào ko thật sạch sẽ, thì nhắn gửi người tớ thực hiện cho tới chất lượng tốt.
”
Nghe thấy điều này, Lục Trang Đài người sử dụng khăn giấy má vệ sinh mồm, tiếp sau đó bịa đặt khăn giấy má quay về bàn cơm trắng, cười cợt rét nói: “Con trên đây đâu cần là nghĩ về cho tới u, rõ rệt là con cái sợ hãi tiếp tục tạo nên phu nhân bản thân mệt mỏi sở hữu trúng không?”Tô Lam vẫn cúi đầu thư thả đàng hoàng ăn cơm trắng như cũ, cô biết rằng lý với bà ấy, quả thực không khác gì đàn gảy tai trâu, vì vậy cứ coi như ko nghe thấy là được.
Quan Triều Viễn lại cười cợt nói: “Mẹ, mệt mỏi người nào cũng ko được, vô căn nhà sở hữu người ko tự do, chắc chắn rằng người một căn nhà đều khó khăn nhưng mà sinh sống yên lặng ổn định.
”
“Thường rằng cưới phu nhân rồi thì tiếp tục quên u, u thấy con cái cũng chỉ như vậy.
” Lục Trang Đài trầm mặt mũi rằng.
“Em đang được rằng với đám nhỏ đồ vật gi vậy?” Quan Danh Sơn cực kỳ ko vui vẻ nhưng mà rằng.
Lục Trang Đài liếc đôi mắt coi Quan Danh Sơn một chiếc, tiếp sau đó nói: “Được rồi, mau đi làm việc lên đường, nếu như con cái đang được chào người gom việc về, u tiếp tục cho tới phu nhân con cái thực hiện một vài ba việc nhẹ dịu, sẽ không còn thực hiện nó mệt mỏi, nếu mà làm những gì nó thì u cũng khó khăn nhưng mà ăn rằng với con cái cơ thôi!”
Nghe vậy, Quan Triều Viễn cười cợt, tiếp sau đó đứng lên nói: “Vậy con cái đi làm việc trên đây.
”
Lúc Quan Triều Viễn đi qua Tô Lam, tay ấn một chiếc lên bên trên vai cô, Tô Lam hiểu ý anh, cơ là 1 trong những loại yên ủi so với cô, cũng bên cạnh đó bảo cô kế tiếp nhẫn nại một ít, chớ nổi lên xung đột với u bản thân.
Ăn cơm trắng sáng sủa hoàn thành, người gom việc cũng cho tới thiệt, người gom việc này cũng mới nhất chỉ nhị sáu nhị bảy tuổi hạc, trẻ em tuổi hạc chất lượng tốt giang, Lục Trang Đài uỷ thác cho tới cô tớ giặt sạch sẽ thảm, giặt toàn bộ gối ôm và gối dựa vào sô trộn, thậm chí là cả những góc xó xỉnh cũng cần rửa sạch đến mức độ không hề một phân tử lớp bụi, phiên này Tô Lam đang được thiệt sự được há đem thói ở sạch sẽ là thế nào là, người gom việc thực hiện hoàn thành toàn bộ, Lục Trang Đài tiếp tục lấy căng trắng tay đi ra đánh giá sở hữu còn bụi bẩn hay là không, thực sự đang được hăm dọa bị tiêu diệt Tô Lam.
Nếu không tồn tại Quan Triều Viễn thăm dò người gom việc trong thời điểm tạm thời cho tới, thì chỉ sợ hãi phiên này cô thiệt sự tiếp tục mệt mỏi bị tiêu diệt rồi, cũng may Quan Triều Viễn đang được Dự kiến trước, coi đi ra chỉ mất anh là hiểu u bản thân nhất.
Lần này đang được sở hữu người gom việc, Tô Lam nhận định rằng bản thân sẽ tiến hành giải tỏa, nếu như sở hữu thì cũng tiếp tục cực kỳ nhẹ dịu, tuy nhiên nhưng mà cô lại nghĩ về sai rồi.
“Tô Lam, thời điểm ngày hôm nay tôi bắt gặp cô mang 1 lô ăn mặc quần áo dơ quyết định fake cho tới tiệm giặt ăn mặc quần áo cần không?” Lục Trang Đài đứng ở bậc thang, kể từ bên trên cao coi xuống nhưng mà chất vấn Tô Lam.
“Đúng vậy, u.
” Tô Lam vấn đáp.
Xem thêm: truyện ngôn tình hay hoàn
Lục Trang Đài bèn nhíu ngươi nói: “Không cần tựa như điều cô rằng sao? Máy móc ở tiệm giặt ăn mặc quần áo ko thật sạch sẽ, ngày nào thì cũng fake ăn mặc quần áo cho tới giặt ngoài tiệm, ngộ nhỡ bị lây vi trùng nhiễm dịch thì sao? Hơn nữa ăn mặc quần áo của Triều Viễn đều là thiết bị cao giá, cô cần giặt tay vừa mới được, nếu như không ăn mặc quần áo tiếp tục biến dị, nhằm nó khoác ra bên ngoài ko thấy rơi rụng mặt mũi à?”
Nghe vậy, Tô Lam tức tốc biết trên đây nào là cần là thăm dò việc nhẹ dịu cho tới cô, rõ rệt là đang được quấy rầy cô mà!
“Sao? Cô ko Chịu à? Lời người mẹ ông xã này rằng cô ko nghe sở hữu cần không?” Nhìn thấy Tô Lam đứng yên lặng bên trên cơ ko cựa quậy, giọng của Lục Trang Đài lại dưng cao.
Giọng rằng của Lục Trang Đài quá sắc và nhọn, tạo nên tai của Tô Lam cũng không dễ chịu.
.
Bình luận