vợ em đừng trốn tôi

Vợ Em Đừng Trốn Tôi

DuongHaNguyet

Vợ, Em Đừng Trốn Tôi

Bạn đang xem: vợ em đừng trốn tôi

Tác giả: Lạc Lạc

Người láng giềng mới mẻ fake cho tới ở cạnh nhà đất của cô thiệt đẹp nhất trai, cô bị sập gục tức thì kể từ tầm nhìn thứ nhất vì chưng vẻ bề ngoài cứng cáp đang được rất nhiều lần mong muốn bắt chuyện với anh tuy nhiên nhìn anh dường như xa thẳm cơ hội ko nên loại người dễ dàng ngay sát.

Không ngờ anh tớ lại là giáo viên mới mẻ fake cho tới ngôi trường của cô ý, khá bất thần ko lẽ là duyên ngôi trường lại xếp mang lại anh tớ thực hiện ngôi nhà nhiệm lớp của cô ý nữa chứ.

"Thầy, em quí thầy!!"

"Lo học tập đi!!"

Mạnh dạn tỏ tình thật nhiều phiên tuy nhiên đều bị kể từ chối, cô đâm rời khỏi ngán chán nản rơi rụng kỳ vọng và ra quyết định kể từ quăng quật và ko lúc nào mong muốn đối lập với anh nữa tuy nhiên chuyện này đó là ko thể này rồi.

"Sao lại mong muốn trốn tôi?"

"Không được cho phép trốn, nghe rõ ràng ko, tôi mong muốn em lo lắng học tập ko nên mong muốn em đùa trò trốn mò mẫm với tôi em hiểu chứ"

"Nhưng em...."

"Đừng trình bày nữa, tôi đang được đợi em rộng lớn nhằm chất vấn cưới em phía trên, nên thời gian nhanh rộng lớn nhé chớ nhằm tôi nên đợi"

TruyenFull

Chương 1: Hàng Xóm Mới

Hôm ni là 1 trong những ngày đẹp nhất trời Tư Lam ra quyết định tiếp tục ra phía bên ngoài mua sắm một không nhiều đồ gia dụng về nấu nướng bữa sáng sủa thiệt linh đình, thời điểm ngày hôm nay là ngày nghỉ ngơi nên ở trong nhà cũng ngán chi vì chưng ra phía bên ngoài thay đổi không gian tiếp tục đảm bảo chất lượng rộng lớn.

Tư Lam vừa vặn bước thoát khỏi cửa ngõ thì nhận ra mái nhà sát bên sở hữu vài ba người rời khỏi nhập, cô tò mò mẫm nhìn coi demo, tuồng như sở hữu người fake cho tới phía trên thì nên.

Tư Lam nhìn thông thoáng qua quýt thấy một bóng người to lớn đang được mang 1 thùng sản phẩm kể từ ngoài xe pháo chuồn nhập bên phía trong, mặc dù mới chỉ thông thoáng qua quýt tuy nhiên sao tim của cô ý thời điểm hiện nay chính thức loàn nhịp.

"Đẹp trai quá" Tư Lam liếc mắt nhìn người bại, có lẽ rằng người này được xem là láng giềng của cô ý.

Cô ngay lập tức lưu giữ rời khỏi bản thân còn nên chuồn mua sắm đồ gia dụng ko thể ở phía trên nhìn mãi được, nếu như thiệt sự là láng giềng của cô ý thì trong tương lai vẫn còn tồn tại thời cơ nhìn tự do thoải mái.

Cô chuồn khu chợ mua sắm thật nhiều loại, mua sắm nhiều cho tới nổi lúc này tay cố ko xuể cô âm thầm mắng phiên bản thân thuộc bản thân.

"Á"

Tư Lam vô tình bị trẹo chân thực hiện mang lại túi đồ gia dụng bên trên tay rơi xuống, cô té xuống mặt mày lối nỗ lực gượng gạo dậy nhằm nhặt tuy nhiên trái khoáy cam đang được rơi bên trên khu đất.

Chợt 1 bàn tay thể hiện nhặt không còn những trái khoáy cam lại mang lại cô, Tư Lam thời điểm hiện nay ngước mặt mày lên nhìn là kẻ láng giềng mới mẻ của cô ý.

"Hôm ni thực sự ngày thiệt tuyệt vời" Tư Lam âm thầm trình bày nhập bụng.

"Của cô đây" người bại tiếp cận nâng cô dậy và đứa túi cam mang lại cô.

"Cám ơn anh" Tư Lam ngượng ngùng nhận lấy, ko ngờ khi nhìn ngay sát mới mẻ thấy kỹ từng lối đường nét bên trên khuông mặt mày ấy.

Nói cộng đồng là tuyệt vời nhất, tiếng nói trầm rét khiến cho cô bị u say rồi, nên làm thế nào bay thoát khỏi sự u say này phía trên.

"Cô không vấn đề gì chứ?" Người bại thấy cô đờ người rời khỏi ngay lập tức vỗ nhẹ nhõm vai của cô ý.

"Tôi nên vào trong nhà rồi cô tự động chuồn được trúng không?"

"À, ừm trúng rồi anh vào trong nhà đi" thời điểm hiện nay Tư Lam mới mẻ trả hồn quay về nếu như anh ko gọi cô ko biết cô cứ phía trên chủ yếu tầng mây ko biết lúc nào mới mẻ Chịu đựng xuống phía trên.

Tư Lam con quay về nhà nhảy lên cái chóng thân thuộc yêu thương của tớ, ôm siết lấy gối tiếp sau đó tưởng bên trên quang cảnh khi nãy, cứ như thể hoàng tử vậy.

"Đẹp trai, tiếng nói trầm rét, dáng vẻ người cao, thối.... sao đầy đủ tiêu xài chuẩn chỉnh thế này"

Cô ôm cái gối lăn lóc lộn hỗ tương, khoảng tầm một khi sau mới mẻ tấp tểnh thần lại nhưng mà xuống phòng bếp nấu nướng cơm trắng, suýt nữa cô quên một cái bụng đang được kêu gào của tớ rồi.

Vừa nấu nướng, Tư Lam vừa vặn gọi Smartphone với đứa bạn thân thuộc của tớ tâm sự, từng chuyện bên trên đời cô đều tâm sự với cô ấy.

"Sao đẹp nhất trai lắm sao?" Tiêu Phàng nghe đẹp nhất trai cô cũng sáng sủa đôi mắt lên.

"Đẹp lắm hôm này qua quýt ngôi nhà tôi đi!!"

"Tôi muốn làm demo coi người bại đẹp nhất cho tới cỡ này nhưng mà khiến cho cậu u say cho tới như vậy"

Trò chuyện trong cả cả buổi sau cuối cơm trắng và món ăn cũng chín, Tư Lam vừa vặn nấu nướng món ăn vừa vặn gọi Smartphone nên trình bày là quá cao siêu, nếu như người không giống nhưng mà ko triệu tập là có khả năng sẽ bị khét tức thì tuy nhiên những chuyện này sao thực hiện khó khăn cô mang lại được.

Cô sở hữu nấu nướng dư một trong những phần, nhìn đặc biệt thơm và ngon và thích mắt tô điểm của món ăn nhìn thích mắt rồi cô hít một tương đối thiệt thâm thúy tiếp sau đó Open chuồn lịch sự nhà đất của người láng giềng.

Cô nhẹ nhõm gõ cửa ngõ, tuy nhiên ko nghe thấy giờ vấn đáp thời điểm hiện nay tuyệt vọng tấp tểnh trở về thì ô cửa ngay lập tức nhảy há, nhì má của cô ý chính thức đỏ ối ủng lên vì như thế người láng giềng đẹp nhất trai này của cô ý mới mẻ tắm xong xuôi.

Chỉ quấn cái khăn tắm ngang người, những giọt nước đang được chảy xuống kể từ tóc xuống yết hầu sexy nóng bỏng của anh ấy, body toàn thân trình bày cộng đồng là đặc biệt chuẩn chỉnh.

Tư Lam khẽ nuốt nước miếng, mơ tưởng ngập trong ảo tưởng tràn màu sắc hồng của tớ ngay lập tức bị tiếng nói của anh ấy thực hiện bản thân giật thột.

"Có chuyện gì vậy?"

"A... xin chào anh, tôi là kẻ ở cạnh ngôi nhà anh, anh mới mẻ fake cho tới trúng không? Lúc nãy anh sở hữu chung tôi nhặt đồ gia dụng đấy anh lưu giữ không?" Tư Lam nhẹ nhõm gãi đầu trình bày.

"Ừm, không tồn tại gì, chuyện nhỏ nhặt thôi, nếu như không tồn tại gì thì tôi vào trong nhà đây" người láng giềng này của cô ý thực sự mức giá lùng thiệt khi nãy còn nhặt đồ gia dụng chung cô tiếng nói thì trầm rét cứ nghĩ về dễ dàng ngay sát lắm tuy nhiên cô trọn vẹn sai rồi.

"Đợi đã" Tư Lam thấy anh tấp tểnh tạm dừng hoạt động lại ngay lập tức ngăn ngang cửa ngõ.

"...." anh nhìn cô với góc nhìn ko bao nhiêu ưng ý.

"Tôi sở hữu nấu nướng vài ba số, anh nhận lấy chuồn, coi như thực hiện quen"

"Được rồi cám ơn"

"Anh thương hiệu gì vậy?"

"Tôi thương hiệu Thái Trạch Dương"

"Tôi thương hiệu Tư Lam đặc biệt mừng rỡ được tạo quen" Tư Lam fake tay rời khỏi mong muốn hợp tác với anh tuy nhiên anh nhìn cô kể từ bên trên xuống bên dưới tiếp sau đó ngay lập tức hợp tác của cô ý rồi con quay chuồn.

"Không sở hữu chuyện gì nữa thì tôi nhập vào đây" trình bày xong xuôi Thái Trạch Dương ngay lập tức đóng góp rầm cửa ngõ lại, mặt mày của Tư Lam thời điểm hiện nay đặc biệt hụt hẫn thực sự tính cơ hội trái khoáy với nước ngoài hình.

TruyenFull

Chương 2: Thật Trùng Hợp

Một ngày sẽ là ấn tượng nhất của Tư Lam cũng trôi qua quýt, mới mẻ này mà lại vào ngày đầu tuần nữa rồi cô vẫn ko ngủ đang được tuy thế, giờ chuông đồng hồ thời trang báo thức vang lên khiến cho cô không dễ chịu.

"Âm thanh bị tiêu diệt tiệt!!!" Tư Lam fake tay vỗ mạnh cái đồng hồ thời trang, tiếp sau đó ngay lập tức uể oải ngồi dậy.

Cô kéo rèm cửa ngõ lịch sự một phía nhằm tia nắng chiếu gọi nhập căn chống của tớ, Tư Lam nhìn lịch sự ngôi nhà sát bên tuồng như người láng giềng của cô ý cũng dậy rồi, té ra ở chống của cô ý rất có thể nhận ra được chống của anh ấy.

Cô chợt lưu giữ rời khỏi bản thân còn nên đến lớp nữa, ngay lập tức ngồi dậy chuồn dọn dẹp cá thể rồi xuống phòng bếp nấu nướng cơm trắng, cuộc sống thường ngày không tồn tại người thân trong gia đình sát bên là vậy bại, cô chính thức sinh sống tự động lập năm mươi tuổi hạc ba mẹ cô sau khoản thời gian ly hít thì từng người một điểm.

Chỉ sở hữu u là thông thường về thăm hỏi cô tuy nhiên lúc này bà đang được sinh sống ở Mỹ, những cơ hội lễ bà mới mẻ về thăm hỏi cô nhưng mà thôi, cuộc sống thường ngày tự động lập đang được thân quen rồi, nên cô cũng tự động tạo ra cho chính bản thân những thói thân quen như nên dậy sớm, phải ghi nhận nấu bếp, nên nhỏ gọn.

Nói cộng đồng là tài năng sống sót qua quýt thời hạn, bởi tự động lập sớm nên cô nắm rõ cũng nhiều hơn thế bạn hữu đồng trang lứa, cô vừa vặn học tập vừa vặn thực hiện tăng ở siêu thị tiện lợi nhập TP. Hồ Chí Minh nhằm mò mẫm tăng.

Tư Lam thời điểm ngày hôm nay nhập lớp sớm, tuy nhiên Tiêu Phàng đứa bạn thân thuộc của cô ý lại nhập sớm rộng lớn, vừa vặn nhận ra Tư Lam phi vào cô ngay lập tức chạy cho tới kéo Tư Lam ngồi xuống truyện trò.

"Nghe trình bày Thầy Lâm về về hưu rồi"

"Sao?"

"Thầy mới mẻ xuống lớp thông tin, nghe trình bày sở hữu thầy mới mẻ fake ngôi trường về tiếp tục ngôi nhà nhiệm bản thân luôn luôn đấy" Tiêu Phàng vẻ mặt mày ko bao nhiêu sung sướng, vì như thế đang được thân quen với những người thầy dạy dỗ bao lâu ni rồi lỡ như người thầy mới mẻ cho tới này khó khăn rộng lớn thầy cũ thì năm cuối này không thể gì mừng rỡ nữa.

"Buồn thiệt đấy" Tư Lam vẻ mặt mày cũng ko mừng rỡ.

"Mấy các bạn ơi, nghe nói thầy bại đẹp nhất trai lắm đấy!!"

Từ xa thẳm một đứa bạn nằm trong lớp chạy nhập thông tin, thời điểm hiện nay mới mẻ nhằm ý lớp nhập cũng rất đông đúc rồi, người xem chính thức buôn dưa lê về người tiếp tục ngôi nhà nhiệm năm cuối này của mình.

"Đẹp nhưng mà khó tính khó nết thì thôi rồi, thầy Lâm dạy dỗ vẫn đảm bảo chất lượng rộng lớn, bàn mang lại nhiều rồi xuất hiện nay một thầy mập ú rồi vỡ mơ nhé những cô gái" Một vài ba phái nam sinh vẻ mặt mày ko ưng ý vì như thế chừng say trai của những bạn nữ nhập lớp ngay lập tức trình bày.

"Mấy cậu lặng chuồn, chớ sở hữu ở này mà trêu ngươi tụi tôi, chủ yếu đôi mắt tôi thấy thầy ấy nên ko thể sai được, tiếng nói trầm rét nữa chứ" một đứa bạn ngay lập tức lên khẩu ca.

"Để bọn này chống đôi mắt lên coi điều cậu trình bày nhé"

Trong lớp cứ thể xẩy ra tranh giành cãi cho tới khi giờ chuông nhập học tập reo lên thì toàn bộ mới mẻ con quay quay trở lại số chỗ ngồi của tớ, Tiêu Phàng và Tư Lam ngồi coi chúng ta tranh cãi nhưng mà rung lắc đầu ngán chán nản.

Tiếng bước đi vang lên, tiến bộ về phía lớp của Tư Lam, cô con quay sống lưng lại nhìn bóng dáng thon cao rộng lớn lướt qua quýt ngang khuông hành lang cửa số.

Tất cả học viên nhập lớp đều im thin thít hít thâm thúy, coi phiên cá cược này ai tiếp tục là kẻ thắng cuộc, ô cửa nhảy há, thời điểm hiện nay Tư Lam ngước mặt mày lên nhìn thì kinh ngạc cô trợn tròn trặn đôi mắt nhìn người thầy tiếp tục ngôi nhà nhiệm lớp bản thân té ra là kẻ thân quen.

"Thái Trạch Dương?" Tư Lam đùng một cái thốt lên tuy nhiên ngay lập tức bịt lấy mồm, may nhưng mà cô ko trình bày rộng lớn.

"Chào những em, tôi van nài tự động trình làng tôi thương hiệu Thái Trạch Dương, tôi dạy dỗ môn toán được xem là ngôi nhà nhiệm những em nhập học tập kỳ này thay cho thầy Lâm" một vài ba góc nhìn của những đàn bà quan sát về phía chúng ta phái nam vẻ mặt mày thử thách.

"Thầy ơi, thầy nhìn trẻ em quá, thầy từng nào tuổi hạc vậy ạ?" Một phái đẹp sinh chất vấn.

"Tôi 27"

"Nhìn thầy khoảng tầm trăng tròn thôi, thiệt sự đặc biệt trẻ" cả lớp chính thức buôn dưa lê, Thái Trạch Dương nâng gọng kính của tớ lên tiếp sau đó ngay lập tức vỗ nhẹ nhõm lên bàn, không gian sở hữu tương đối ngột ngạt kể từ thời điểm Thái Trạch Dương phi vào.

"Tôi ko quí tiếng ồn ào, những em hãy trật tự động, và lý lẽ dạy dỗ của tôi chỉ việc những em lưu ý nghe giảng và im thin thít mỗi lúc nhập tiết, tôi nhắc ai thì người bại ngay tức thì bước thoát khỏi lớp đang được hiểu rồi chứ?"

Vẻ mặt mày của Thái Trạch Dương khiến cho Tư Lam khẽ rùng bản thân vì như thế góc nhìn của anh ấy cứ khuynh hướng về phía cô nhưng mà trình bày ko biết anh sở hữu quan sát cô hoặc không? Lời trình bày này còn có nên ám chỉ cho tới cô? Nhưng cô chẳng động phạm gì cho tới anh tớ cả nhìn thiệt kinh hãi.

Xem thêm: phó ngàn tư của kỷ hàn trình

TruyenFull

Chương 3: Thầy Giáo Này Thật Đáng Sợ

Lúc này Tư Lam mới mẻ con quay lịch sự trình bày khẽ với Tiêu Phàng, từng hành vi của cô ý đều rớt vào tầm đôi mắt của Thái Trạch Dương anh ho khẽ và quan sát về phía cô.

"Lát rời khỏi về tớ tiếp tục kể mang lại cậu nghe" Tư Lam trình bày khẽ.

"Được"

Một buổi học tập im thin thít nhất từ xưa cho tới giờ của lớp cô, không gian yên bình chỉ mất giờ giảng bài bác túc tắc của Thái Trạch Dương ,sự im thin thít của lớp dường như xa lạ lắm.

Nhưng ko một ai dám trình bày một giờ gì hay như là một hành vi gì, trình bày cộng đồng là tiết học tập này cứ kéo dãn dài như bao nhiêu năm vậy, Tư Lam cứ nhìn lên đồng hồ thời trang chỉ muốn giờ chuông reo lên.

"Áp lực quá chuồn, thầy đẹp nhất trai tuy nhiên khó tính khó nết quá" Tiêu Phàng viết lách dòng sản phẩm chữ rời khỏi giấy má fake mang lại Tư Lam.

"Tớ chuẩn bị buồn ngủ bị tiêu diệt rồi phía trên này" Tư Lam uể oải viết lách.

Cuối nằm trong tiết học tập cũng xong xuôi, giờ chuông vang lên, những học viên khẽ thở phào thoải mái, Thái Trạch Dương vỗ nhẹ nhõm lên bàn trình bày.

"Bạn này là lớp trưởng?"

"Dạ em thưa thầy" Trí Nam vùng dậy trình bày.

"Được rồi, bài bác tập dượt về ngôi nhà những em thực hiện không còn nhập sách giáo khoa, ngày mai nộp mang lại lớp trưởng nghe rõ ràng chứ?" Thái Trạch Dương trình bày.

"Dạ vâng" cả lớp đồng thanh.

Tiết học tập tràn mệt nhọc mõi ấy cũng kết đốc, cũng may là thời điểm ngày hôm nay chỉ tồn tại một buổi học tập thôi nếu như học tập tăng bao nhiêu môn không giống còn khoẻ rộng lớn học tập môn này.

Lúc trước môn toán là môn khoẻ nhất nhập toàn bộ những môn tuy nhiên lúc này thì không giống rồi, Tư Lam thấy người thầy này chỉ được nước ngoài hình còn tính cơ hội thì quá trở ngại, tuy nhiên không hiểu biết sao cô lại thấy quí loại người như thế.

"Sao cậu mong muốn trình bày gì?" Tiêu Phàng tiếp cận khoác vai của cô ý trình bày.

"Thật rời khỏi thầy là chàng trai láng giềng nhưng mà tớ đang được kể mang lại cậu nghe hôm qua"

"Sao? Trùng hợp ý vậy à?" Tiêu Phàng bất thần vô nằm trong.

"Lúc đầu tớ ko nghĩ về anh tớ lại là thầy mới mẻ đến"

"Sau này rất có thể lịch sự ngôi nhà thầy nhờ thầy dạy dỗ kèm cặp rồi" Tiêu Phàng vỗ nhẹ nhõm vai của Tư Lam mĩm mỉm cười.

"Không dám đâu, tính cách thầy ấy khó khăn ngay sát lắm ngày hôm qua xúc tiếp rồi"

"Chắc bên trên nhì người ko thân quen biết, tuy nhiên trong tương lai thầy ấy biết cậu là học viên của thầy ấy chắc hẳn rằng tiếp tục thân thuộc thiện với cậu, biết đâu chừng cậu sở hữu ông chồng là thầy..."

Tiêu Phàng trình bày ko dứt điều ngay lập tức bị Tư Lam bịt mồm lại, cô biết chắc hẳn rằng đứa bạn của tớ đang được tấp tểnh trình bày gì, tuy nhiên nhỡ ai nghe được cuộc hội thoại này tiếp tục mỉm cười nhập mặt mày cô rơi rụng.

"Cậu lặng ngay!!"

"Ưm,ưm, tớ... ko...nói...nữa" Tiêu Phàng kéo tay cô rời khỏi.

"Hừm, cậu thiệt là không còn trình bày nổi, tớ nên chuồn trước đây"

Tư Lam trình bày rồi chuồn thiệt thời gian nhanh cho tới trạm xe pháo buýt, về cho tới ngôi nhà cô nhìn lịch sự tòa nhà sát bên thấy bóng dáng thon cao rộng lớn đang được đứng ngoài ban công lấy ăn mặc quần áo nhập, cô nhìn anh một khi lâu.

Thái Trạch Dương chuồn vào trong nhà vô tình nhận ra cô đang được nhìn bản thân, Tư Lam thấy anh trị sinh ra bản thân ngay lập tức con quay mặt mày chuồn tiếp sau đó lẳng lặng chuồn lấy ăn mặc quần áo rồi chuồn nhập vào ngôi nhà.

"Mau thực hiện bài bác tập dượt chuồn, mai sở hữu tiết thầy ấy đấy!!" Tin nhắn của Tiểu Phàng gửi cho tới.

"Tớ biết mà"

"Có bao nhiêu câu tớ ko biết thực hiện cậu biết thực hiện ko Tư Lam?"

"Cậu gửi vào đi!!"

"...."

Tư Lam nhìn bài bác tập dượt bên trên màn hình hiển thị dường như đề quá cao thâm đối với cô và Tiêu Phàng rồi, cô lấy Smartphone rời khỏi nhắn lại mang lại Tiêu Phàng.

"Tớ Chịu đựng rồi, khống biết luôn"

"Hay là cậu lịch sự ngôi nhà thầy chất vấn cơ hội giải đi!!"

"Sao??" Tư Lam ở mặt mày này sẽ không hề nghĩ về cho tới điều này, liệu sở hữu nên thời cơ mang lại cô bắt gặp anh hay là không phía trên.

"Chỉ sở hữu cơ hội bại thôi, mau chuồn chất vấn đi!!"

"Được rồi, được rồi"

Tư Lam cố quyển vở và cuốn sách bên trên tay hít một tương đối thiệt thâm thúy tiếp sau đó ngay lập tức chuồn lịch sự nhà đất của Thái Trạch Dương, đứng trước cửa ngõ nhà đất của anh cô lưu giữ cho tới góc nhìn mức giá băng của anh ấy khi sáng sủa nhưng mà trong tâm địa ngơm ngớp lo lắng hãi.

"Mình chất vấn bài bác thôi nhưng mà, nên không cần thiết phải sợ"

Cô fake tay gõ cửa ngõ, một khi sau giờ bước đi cho tới ngay sát ô cửa ngay lập tức nhảy há, nhận ra cô anh ngay lập tức chất vấn.

"Có chuyện gì vậy?"

"Thầy... thầy Thái... em là học viên của thầy, bài bác tập dượt khi sáng sủa thầy phú sở hữu bài bác tương đối khó khăn thầy rất có thể giảng chung em được ko ạ?" Tư Lam ấp a ngắc ngứ khi đứng trước mặt mày anh.

"...." Thái Trạch Dương nhìn cô tiếp sau đó ngay lập tức chuồn nhập vào vẫn nhằm cửa ngõ ở bại.

"Vào đi!!" Anh nhập vào thấy cô không hiểu biết ý bản thân ngay lập tức trình bày vọng rời khỏi.

TruyenFull

Chương 4: Mất Tập Trung

Tư Lam nghe giọng anh gọi bản thân nhập ngay lập tức kinh ngạc sau này cũng theo dõi nhập bên phía trong, Tư Lam cứ nghĩ về anh sẽ không còn mang lại cô nhập chứ.

"Ngồi đấy đi!!" Thái Trạch Dương ngồi xuống tiếp sau đó chỉ chổ đối lập với bản thân bảo cô ngồi xuống đấy.

Tư Lam ko lúc nào thấy hồi vỏ hộp như thế, cô nhằm tập dượt sách xuống rồi kéo ghế ngồi xuống, cô lật sách tức thì bài bác nhưng mà cô mong muốn chất vấn tiếp sau đó ngay lập tức fake mang lại anh coi.

"Bài này em ko biết phương pháp giải" Tư Lam chỉ nhập sách.

"Bài này tương đối nâng lên một ít, tôi tiếp tục chỉ em cơ hội giải"

Tư Lam lưu ý nghe Thái Trạch Dương giảng, rất dễ hình dung không phải như phía trên lớp vì như thế bởi bên trên lớp không tồn tại thời hạn, cảm nhận thấy thiệt niềm hạnh phúc và suôn sẻ vì như thế anh đã lấy cho tới ở cạnh ngôi nhà cô.

Cô khẽ kéo ghế ngay sát lại điểm Thái Trạch Dương, cô vừa vặn nghe anh dạy dỗ vừa vặn nhìn khuôn mặt điển trai ấy, lối đường nét bên trên khuông mặt mày thiệt tuyệt vời nhất.

Tim của cô ý đập mạnh như mong muốn nhảy ra phía bên ngoài, tương đối thở của anh ấy thổi nhẹ nhõm khiến cho mặt mày cô mẩn đỏ lên, cô dần dần rơi rụng triệu tập rộng lớn chính thức suy ra mắt cảnh tượng lãng mạng tràn màu sắc hồng.

"Đã hiểu chưa?" Giọng trình bày của anh ấy vang lên thực hiện cô giật thột như rơi kể từ bao nhiêu tầng mây xuống.

"Dạ... thầy giảng lại xíu được ko ạ, em tương đối chậm rãi tiêu" Tư Lam gãi đầu mỉm cười gượng gạo ko biết anh sở hữu trị sinh ra rằng cô mãi nhìn anh nhưng mà quên nhằm ý điều anh giảng hay là không.

"Tôi thấy em rơi rụng triệu tập thì phải" Tư Lam thấy anh chất vấn như thế ngay lập tức run rẩy người hãi có khả năng sẽ bị mắng khuôn mặt cô tương đối xanh rì không đủ can đảm nhìn trực tiếp nhập anh.

"...." Thái Trạch Dương thấy biểu thị hãi hãi của cô ý, cho rằng có lẽ rằng bản thân thực hiện cô hãi rồi chăng, anh chỉ chất vấn cô câu đấy thôi chứ không cần hề sở hữu ý mắng cô.

"Tôi tiếp tục giảng lại đợt nữa, nỗ lực triệu tập, tôi sẽ không còn trình bày lại phiên nữa"

"Dạ vâng" Tư Lam khẽ gật đầu.

Lần này anh giảng khá chậm rãi và chỉ dẫn kỹ từng cụ thể mang lại cô,Tư Lam cảm nhận thấy anh cũng ko nên loại người khó khăn ngay sát lắm.

Kiểu ngoài mức giá nhập rét ấy, tuy nhiên khi này khuôn mặt cũng mức giá như chi phí tuy nhiên tiếng nói và hành vi của anh ấy đặc biệt nữ tính.

"Lần này hiểu rồi chứ?"

"Vâng, cám ơn thầy, em về đây" Tư Lam trình bày rồi ôm tập dượt vở trở lại ngôi nhà, nếu như ngày nào thì cũng qua quýt nhờ anh giảng lại như thế sở hữu lúc nào cô trở thành thủ khoa môn này sẽ không nhỉ.

"Nhưng nhưng mà ko thể quấy nhiễu người tớ mãi" Tư Lam trở lại ngôi nhà tiếp sau đó gửi bài bác tập dượt của tớ lịch sự mang lại Tiêu Phàng.

"Tư Lam, cậu là phúc tinh của tớ" Tiêu Phàng đợi cô kể từ nãy cho tới giờ sau cuối cũng có thể có cơ hội giải và đáp án.

"Không sở hữu gì đâu, vì vậy nhưng mà tớ cũng nắm rõ, thầy ấy trình bày câu này nâng lên nên tiếp tục tương đối khó khăn so với tụi mình"

"Đúng là ở cạnh ngôi nhà giáo viên sướng thật"

"Đừng trình bày loại bại với tớ, thôi tớ nên ăn cơm trắng phía trên, đói quá rồi"

Không biết Thái Trạch Dương đang được ăn cơm trắng ko, khi nãy tuồng như thấy túi món ăn bên trên phòng bếp chắc hẳn có lẽ rằng mới sắm về nhưng mà ko nấu nướng cô đang được lịch sự chất vấn bài bác rồi.

Xem như thể trả công mang lại anh vậy, cô nấu nướng tăng một trong những phần rộng lớn thiệt ngon tô điểm thích mắt đem lịch sự mang lại anh, cô mỉm mỉm cười sung sướng gõ cửa ngõ.

"Thầy Thái, em sở hữu nấu nướng một trong những phần mang lại thầy" Thái Trạch Dương vừa vặn Open rời khỏi cô ngay lập tức trình bày.

"Hôm trước ko trả chén đĩa mang lại em, nhập đây!!" Thái Trạch Dương nhìn cô rồi chuồn nhập nhập.

Anh chuồn nhập phòng bếp lấy chén đĩa ngày hôm trước rời khỏi fake mang lại cô, Tư Lam nhận lấy tấp tểnh trở về ngay lập tức bị anh kéo lại.

"Đồ ăn thật tuyệt vời, cám ơn" Thái Trạch Dương ko nhìn trực tiếp nhập cô nhưng mà nhìn lịch sự phía không giống.

Xem thêm: trò chơi sinh tồn trong phòng ngủ nữ sinh

"Nếu thầy quí từng bữa em tiếp tục nấu nướng mang lại thầy ăn" Tư Lam mừng rỡ mừng vì như thế đang được kết thân thuộc được với giáo viên mức giá lùng này rồi.

"Không rất cần được phiền vậy đâu"

"Không sao đâu ạ, thôi thầy ăn chuồn, em về đây"