Đọc truyện Truyện: vương phi bướng bỉnh là thần y full free được update nhanh nhất có thể bên trên Ngontinhay.com. Review Truyện: vương phi bướng bỉnh là thần y, Truyện: vương phi bướng bỉnh là thần y review tiên tiến nhất và hoặc nhất chỉ mất bên trên Ngontinhhay.com.
Nội dung Truyện: Vương Phi ương ngạnh Bỉnh là Thần Y (full) – Mặc Diệp – Vân Quán Ninh (tác giả: Mục Y) –
Bạn đang xem: vương phi bướng bỉnh là thần y
Quản lý của một bảo tồn ở thế kỷ 21 xuyên không biến thành Vương Phi “dâm đangng”, Vương Gia bạo lực làm việc đêm động chống đoạn ngay lập tức cấm túc nường.
Bốn năm liền không thể đoái hoài, cho tới một ngày bổng tâm trỗi dậy, vương vãi gia nhu cầu đi thăm hỏi Vương Phi. Nhưng vừa vặn nhập vào viện liền nhìn thấy được một đứa tthấp 3 tuổi tác, còn Vương Phi, vốn liếng tưởng phải xanh lướt vàng phụt, tuy nhiên lại White tthấpo xinh đẹp đôi mắt. “Đứa tthấp đó là con ai?” “Cần ngươi quản?” “Phu nhân, ta không nên rồi, là tớ trách móc nát nhầm nàng!” Ánh đôi mắt hắn nhìn chằm chằm Tống Tử Ngư, giọng nói rõ rệt đưa đi áp bức: “Ý của bổn vương vãi, ngươi sở hữu hiểu không?”
Tổng Tử Ngư không rỉ tai, trái lại Vân Quán Ninh lại sở hữu chút xấu xí hổ. Nam nhân nó lại dám ở trước mặt mày phụ hoàng tuy nhiên phát biểu áp lực với Tống Tử Ngư? Vẻ mặt mày Tống Tử Ngư điềm nhiên. Hắn ta đang không giận dữ vì tiếng nói của Mặc Diệp, chỉ nhẹ nhàng gật nhẹ: “Ý của Mình Vương, Tử Ngư hiểu, vẫn ước Vương gia an tâm”. Mặc Diệp vừa vặn đi vừa rồiy đầu lại rời khỏi Ngự Thư Phòng.
Xem thêm: chào buổi sáng tổng thống đại nhân
Chỉ để lại Vân Quán Ninh và Tống Tử Ngư ở Ngự Thư Phòng, bầu không gian có chút cổ tai ác. Mắt nhìn kể từ phương không tồn tại người, ngay khi này Tống Tử Ngư mới nhất ngồi thẫn thờ trên ghế đẩu, vết máu phía bên trên mặt đang mờ chuồn. Hắn tớ vô thức kêu lên một giờ đồng hồ, ngửng đầu lên một lượt nữa thì ánh nhìn đang bị ảm đạm! “Tống Tử Ngư! Ngươi không vấn đề gì chứ?”
Xem thêm: sủng ngay còn kịp
Vân Quán Ninh cuống quýt vàng chạy qua quýt túa trói mang đến hắn ta: “Tại sao người nên đau khổ sở như thế? Tổi qua quýt ta chỉ nên thuận mồm nói với phụ hoàng tuy nhiên thôi!” “Sợ rằng người tiếp tục tội phạm lừa gian trá vừa vặn.” Tống Tử Ngư cười yếu đuối, song môi White bệch như tuyết. Lúc này Vân Quán Ninh mới nhất ngửi được hương thơm ngày tiết tanh tưởi nồng bên trên người hắn tớ, cùng với sự mùi của thuốc…
nghĩ cho tới vết thương kinh khủng trên người hắn tớ, hốc đôi mắt nường đùng một phát đỏ loét hoe: “Rốt cuộc chỗ bị thương của những người là sao?” Tống Tử Ngư cúi đầu không rỉ tai. “Rốt cuộc người dân có chuyện gì ỉm ta?” Vân Quán Ninh cau chặt ngươi. Tổi qua quýt cho tới núi Vân Vụ, ko nạy được mồm của Huyền Sơn tiên sinh.
Bạn vẫn muốn hướng dẫn thêm truyện: Vợ, ngoan ngoãn ngoãn nhằm anh yêu
Bình luận